Qủa nhiên, máu thịt, xương cốt! Kêu canh cách, anh biến hóa nhanh chóng, thế mà lại biến thành diện mạo của Thiên Thần Tử!
"Ây! Ca ca, sao anh lại biến thành hắn! Trước đó, chính tên này đã vào đây ăn trộm đấy!" Thiếu nữ bĩu môi.
Diệp Bắc Minh vung tay lên!
Lấy ra một cái gương!
Sờ vào mặt mình!
Quả nhiên.
Trông anh giống hệt Thiên Thần Tử!
"Qủa nhiên có thể ... "
Diệp Bắc Minh nheo mắt.
...
Trước cột mốc ranh giới Quy Khư, không gian xảy ra một trận dao động.
Thân ảnh Diệp Bắc Minh lóe lên, nhảy ra ngoài.
Anh quay đầu, nhìn lại Quy Khư sau lưng mình!
Mọi thứ cứ như một giấc mộng vậy!
"Không ngờ Quy Khư lại có liên quan đến mình, chẳng lẽ tất cả đều đã được định sẵn trong vô minh sao?"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên.
Đến giờ anh vẫn có cảm giác, tất cả những chuyện vừa xảy ra, cứ như một giấc mộng vậy!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi: "Nhóc con, giờ cậu tính sao?"
Diệp Bắc Minh trầm giọng nói: "Thứ nhất, nếu chúng ta đã biết Nhược Giai và Tôn Thiến đang ở Mê Thất Vũ Trụ, tôi nhất định phải nghĩ cách tìm được họ!"
"Thứ hai, có thù báo thù, có oán báo oán!”
Anh lắc mình, lao ra phía ngoài Quy Khư!
Xuyên qua biển xác chết, tiếp tục tiến về phía trước!
Thậm chí.
Diệp Bắc Minh còn chẳng che giấu khí tức của mình, anh cứ đường hoàng đi ra ngoài Quy Khư!
Nhưng, điều khiến anh bất ngờ là, anh chưa gặp một tên Hỏa Tộc nào!
"Sao thế nhỉ? Hỏa Tộc đang truy sát mình cơ mà? Sao không thấy ai nhỉ?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Hút Hỗn Độn Tử Khí xong, bây giờ kể cả gặp phải cảnh giới Đạo Kiếp như lão giả mũi đỏ, anh cũng không sợ!
Trên đường đi, mãi đến khi sắp ra khỏi Quy Khư, đến khu vực giáp ranh!
Diệp Bắc Minh cũng chưa gặp một tên Hỏa Tộc nào!
Cuối cùng, anh phát hiện một đội ngũ, khoảng hơn hai mươi người, đều tầm cảnh giới Vĩnh Sinh tầng năm tầng sáu, vừa đi ra từ một di tích từng bị người ta lục soát vô số lần.
Cả đám ủ ê chán nản, chẳng thu hoạch được gì!