Viêm Tiêu phải lấy hạt chống cháy ra mới có thể chịu được sức nóng thiêu đốt!
Ban đầu có hàng trăm người đi theo hắn ta, nhưng bây giờ chỉ còn lại khoảng ba mươi người!
Cảnh giới Vĩnh Sinh không có lấy một người!
Già Lam không thể chịu đựng được nữa nên được người của Viêm Tiêu đưa về cung Nhân Hư!
Chỉ có những người ở cảnh giới Vĩnh Hằng trở lên mới có thể sử dụng thần lực để chống lại nhiệt độ ở đây!
Duy chỉ có Diệp Bắc Minh, từ trên người tỏa ra một tầng khí tức nhàn nhạt, ngăn chặn mọi nhiệt lượng!
"Diệp huynh, anh thật sự là Hỗn Độn Thể!" Viêm Tiêu có chút ngạc nhiên.
Diệp Bắc Minh hỏi ngược lại: "Đã nghĩ ra làm thế nào tính toán ta chưa?"
Viêm Tiêu ngây ra, sau đó lắc đầu cười: "Làm gì có chuyện đó. Theo tôi biết, Hỗn Độn Thể quả thực rất mạnh!"
"Có thể giết kẻ thù ở cao hơn một cảnh giới lớn, nhưng bồi dưỡng Hỗn Độn Thể lại cực kỳ khó khăn!"
"Tài nguyên tiêu hao gấp mười đến một trăm lần so với tu võ giả bình thường. Hỗn Độn Thể tiến vao được cảnh giới Đại Đế cấp chín đã là cực hạn rồi!"
"Hỗn Độn Thể ở cảnh giới Vĩnh Sinh, tạm thời chưa từng nghe thấy ... "
Hắn ta lắc đầu!
"Hỗn Độn Thể ở cảnh giới Đại Đế cấp chín, cao hơn một cảnh giới lớn!"
"Cũng chẳng qua chỉ là giết chết cảnh giới Vĩnh Sinh cấp chín!"
"Nói cách khác, nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh ngang với cảnh giới Vĩnh Hằng cấp 2 hoặc cấp 3, cao hơn nữa gần như là không thể!"
"Cho nên, theo quan điểm chung của Đại La Vũ Trụ, Hỗn Độn Thể không có giá trị bồi dưỡng!"
Nói xong, Viêm Tiêu liền đổi chủ đề: "Nếu có thể, ngộ nhỡ anh chết thật!"
"Có thể tặng Thần Thiết cho tôi!"
Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: "Ngươi đúng là đồ tiểu nhân!"
"He he, cảm ơn lời khen của Diệp huynh!" Viêm Tiêu cười toe toét.
Đột nhiên.
Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Tiểu tử, bổn tháp cảm nhan được khí tức của Cực Đạo Thiên Hỏa rồi!"
"Hơn nữa, con có khí tức của bản than bổn tháp ... "
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Cái gì? Tiểu Tháp, chuyện là thế nào?"