“Nhưng đây đều là xe tăng đại pháo uy lực rất lớn”.
“Võ giả cũng chưa chắn chống cự được!”
Diệp Bắc Minh cười tự tin: “Sư tỷ, chị yên tâm”.
“Không được, quá nguy hiểm! Chị kiên quyết không đồng ý”.
“Chị quên là quân đoàn Băng Nguyên Lang đều do một mình em tiêu diệt, những đám lính tạp nham của Đông Doanh này chẳng lẽ còn mạnh hơn quân đoàn Băng Nguyên Lang?”
Lục Tuyết Kỳ ngơ ngác!
“Lâm Thương Hải, bảo vệ tốt sư tỷ!”
Diệp Bắc Minh bỏ lại một câu.
Trực tiếp xông ra.
Vèo!
Đột nhiên.
Trong đêm tối pháo bay đầy trời.
Một người đàn ông lao ra, tốc độ của anh cực nhanh, mang theo tiếng gió gào thét, xông về phía đại quân Đông Doanh.
Đại quân Đông Doanh bao vây gia tộc Senbon bối rối!
Mẹ kiếp!
Đây là ai!
Tình huống gì đây?
Một mình lao ra, muốn chết sao?
Xích!
Diệp Bắc Minh quơ kiếm Đoạn Long, sát khí quanh thân mãnh liệt, chém ra một đường kiế khí, xông vào trong quân đội Đông Doanh.
“A!”
Một tiếng kêu thảm thiết truyền tới, kiếm Đoạn Long ngấm máu tươi, nhẹ nhàng kêu leng keng.
Diệp Bắc Minh cảm nhận kiếm Đoạn Long giống như đang sống.
“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, xảy ra chuyện gì vậy?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Kiếm Đoạn Long có linh, sau khi nó bị gãy, kiếm linh cũng rơi vào trong trạng thái ngủ mê”.
“Lần trước cậu diệt chết trên mười ngàn người, lần này lại đại sát tứ phương”.
“Sau khi nó hấp thu đủ máu tươi, kiếm linh bên trong đã tỉnh lại rồi”.
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Sau khi kiếm linh của kiếm Đoạn Long tỉnh lại, lực lượng sẽ càng mạnh hơn sao?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Không có kiếm linh, nó là một thanh kiếm!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!