"Điểm tích lũy của cậu ta hết rồi?"
"O điểm? Tên nhóc này điên à?"
Khi biết Diep Bắc Minh còn 0 điểm, tất cả mọi người đều sửng sốt.
"Nhóc Diệp, cậu ... sao cậu lại?"
Đông Cực Đại Đế sốt ruột: "Mau lên, để ta chuyển một nửa điểm cho cậu!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu cười rồi từ chối: "Tiền bối, 0 điểm vẫn có thể đi vào núi thí luyện."
"Tôi nói đúng chứ?"
Anh chuyển tầm mắt.
Nhìn sang đám Nam Cung Tần, Gia Lam, Câu Việt, Vương Họa!"
"Hả?"
Đông Cực Đại Đế ngẩn người.
Già Lam gật đầu: "Ngươi rất thông minh, đúng là 0 điểm vẫn có thể tiến vào núi thí luyện."
Cô ta làm như thể đoán được suy nghĩ của Diệp Bắc Minh: "Ta biết ngươi đang nghĩ gì, một trăm triệu điểm ở trong tay ngươi, chẳng khác gì một củ khoai lang nóng bỏng tay!"
"Thế nên ngươi dứt khoát biến chỗ điểm đó về 0."
"Ngươi tưởng ngươi làm vậy thì sẽ không ai ra tay với ngươi sao?"
Nói xong.
Già Lam buồn cười nhìn Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh gật đầu.
"Ha ha ... "
Nụ cười trên mặt Già Lam lại càng sâu, xem ra mình đoán trúng rồi.
Trước gio cô ta ghet nhat là loại nguoi tự cho mình la thông minh như này!
"Đáng tiếc, cô đoán sai rồi!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu!
Nụ cười của Già Lam cứng đờ, khuôn mặt tươi cười đỏ bừng, cảm giác như vừa bị tát một cái vậy: "Ha ha ... "
"Tôi chỉ nghĩ, điểm số đối với tôi chẳng có tác dụng gì."
"Dù sao chỉ cần thí luyện bắt đầu, kiếm điểm quá đơn giản! Chi bằng cứ ở bên ngoài đổi lấy một ít đồ tốt trước đã!"
Diệp Bắc Minh vừa nói vậy.
Hiện trường lập tức bàn tán xôn xao!
"Tên nhóc này ... tự tin thế cơ à?"
"Ha ha ha ... hắn coi chúng ta là gì chứ?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!