Tất cả đều cúi đầu!
Không một lời nào!
Đông Cực Đại Đế không nhịn được mà cười khổ.
Đả kích quá lớn!
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu nhìn chẵm chẵm Câu Việt.
Hàng trăm ngàn con mắt ở hiện trường, dám nhìn thẳng Câu Việt.
Không có mấy người!
Cho dù là người của Minh Mông Tinh Khư, cũng không có mấy ai dám như
vậy.
Câu Việt đương nhiên chú ý tới Diệp Bắc Minh, cười khẽ: "Đồ sâu bọ, ta đang nói ngươi đó. Ngươi không hiểu tình hình sao?'
Diệp Bắc Minh cười: "Ai là sâu bọ còn chưa chắc đâu!"
Ngay lập tức!
Soat --!
Hàng trăm ngàn ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Diệp Bắc Minh.
Mọi người đều nhìn chằm chẳm vào hắn!
Ngạc nhiên!
Kinh động!
Thích thú!
Hả hê!
Biểu cảm nào cũng có.
Sắc mặt của Câu Việt đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi: "Đồ sâu bọ, ngươi nói cái gì?"
"Diệp tiểu tử, cậu ... đừng nói bừa nữa! Mau xin lỗi đi, nếu không sẽ chết đấy!" Đông Cực Đại Đế run rẩy vì sợ hãi.
Diệp Bắc Minh nhìn thấy bộ dạng này của ông, đột nhiên hiểu ra.
Sợ hãi.
Tâm võ đạo của Đông Cực Đại Đế kiêu ngạo đã sụp đổ rồi!
Không chỉ có ông ta, mà tâm võ đạo của đám người Hoang Chủ, Thái Sơ Long Hoàng e là cũng sup đổ rồi!
Những người này đều cúi đầu, thậm chí không dám ngẩng đầu lên.
Còn thảm hơn cả Đông Cực Đại Đế!
"Tiền bối, không có gì đáng sợ cả! Cùng lắm thì là chết thôi!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Sao có thể để người khác coi thường chúng ta được?'
Đông Cực Đại Đế ha hốc miệng: "Cai này ... "
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!