"Thời không Hỗn Độn đến, đại chiến là không thể tránh khỏi. Nếu Côn Luân Điện không thể chống đỡ, hãy dẫn người của các ngươi đến Đông Cực Đảo tị nạn đi!"
Nói xong.
Đông Cực Đại Đe hạ lệnh quay trở về Đông Cực Đảo!
Dao Trì tiến đến, nghiêm túc nói: "Diệp Bắc Minh, đây không phải chuyện đùa đâu! Thật sự sẽ chết người đấy!"
"Hơn nữa, là chết cả đám cả đám, tu võ giả bình thường cuối cùng còn không bằng con kiến!"
"Ta đợi ngươi ở Đông Cực Đảo!"
Theo sau Đông Cực Đại Đế nhanh chóng rời đi!
"Minh Nhi, có phải khoa trương quá không? Xem phản ứng của bọn họ, có vẻ rất nghiêm trọng!" Diệp Thanh Lam và những người khác cũng bị bầu không khí này làm cho vô cùng căng thẳng.
Diệp Bắc Minh nhìn cha mẹ, sư tỷ, các hồng nhan, còn có mọi người trong Côn Luân Điện: "Mọi người yên tâm, bất kể thế nào, ta cũng sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ mọi người!"
"Đi, chung ta quay về Con Luân Điện trước đã!"
Nhanh chóng rời đi.
Sau khi trở về Côn Luân Điện, Diệp Bắc Minh nhanh chóng tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn!
Đi thẳng lên tầng hai!
"Cửu U!"
Hắn không biết gì về thời không Hỗn Độn cả, hiện giờ chỉ có Cửu U biết một số thông tin!
Nhưng vừa bước vao tang thứ hai của nghĩa địa Hỗn Độn, Diệp Bắc Minh liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoàn toàn choáng váng!
Là kiểu trợn mắt há mồm!
"Ngươi ... ngươi là ai?"
Nhìn cô bé khoảng năm sau tuổi trước mặt, Diệp Bắc Minh trợn tròn mắt!
Cô bé chống nạnh nói: "Ta là ai? Hừ! Đương nhiên ta là bà cô Cửu U của ngươi rồi!"