"Họ đã đồng ý? Cho người ở thời đại Viễn Cổ tới đây?"
Diệp Bắc Minh kinh ngạc!
Dao Trì gật đầu: "Đúng, bảo là tới tị nạn!"
Tị nạn!
Cách dùng từ tinh tế đấy!
"Côn Luân Điện cũng phải tham gia, bây giờ cậu về Côn Luân Điện một chuyến chứ? Tin tức ở thành Hắc Uyên, chắc là đã gửi đến Côn Luân Điện rồi đấy!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
"Một ngày sau, gặp lại ở thành Hắc Uyên!"
Diệp Bắc Minh bước vào truyền tống trận của Đông Cực Đảo, trực tiếp truyền tống về Con Luan Điện!
Đám Tề Thương Lan đã đứng đợi từ lâu, kể cả ba vị trưởng lão Dao Quang, Ngọc Hoành, Thiên Quyền cũng có mặt, mọi người tập trung trong đại điện của Con Luan Diện!
Ngay cả cha mẹ của anh, mấy vị hồng nhan, hai vị sư tỷ cũng có mặt!
"Điện chủ!"
Thấy Diệp Bắc Minh về, mọi người như thấy cứu tinh!
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Mọi người sao vậy?"
Tề Thương Lan chủ động tiến lên: "Điện chủ, cậu biết chuyện ở thành Hắc Uyên chưa?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi biết rồi!"
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, ngập ngừng muốn nói lại thôi!
Diep Thanh Lam di đen trưoc mat Diep Bac Minh: "Minh Nhi, vậy la con đồng ý rồi?"
Diệp Bắc Minh cười nhẹ: "Đúng vậy!"
"Này ... "
Mọi người nghẹn lời, không biết nên nói sao mới phải!
"Hừ!"
Một số trưởng lão hừ lạnh, nét mặt rất xấu!
Diệp Bắc Minh hơi nghi hoặc: "Mọi người sao vậy?"
Một vị trưởng lão tiến lên!
Lão giả đứng cạnh lập tức kéo ông ta lại: "Lão Bạch, đừng nói nữa!"
"Có gì mà không được nói?"
Bạch trưởng lão hất tay cái người đang kéo ống tay áo ông ta!
Diệp Bắc Minh thấy lạ: "Bạch trưởng lão, ngài sao vậy? Có lời gì muốn nói, xin ngài cứ nói thẳng!"
Bạch trưởng lão nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: "Diệp điện chủ, chúng tôi nể mặt Te Thương Lan là điện chủ đời trước, nên mới đồng ý cho cậu làm điện chủ!”