Giọng Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng: "Nhóc con, cậu nghĩ trên Đại Đế cấp chín, liệu có còn cảnh giới nào nữa không?"
"Không phải chứ ... "
Diệp Bắc Minh kinh hãi!
Lúc này.
"Nguyên Cổ, thời gian ước định chưa tới, tại sao thời đại Viễn Cổ các ngươi dám mở thông đạo Hỗn Độn trước thời hạn?" Đông Cực Đại Đế lạnh lùng nói.
Nguyên Cổ mặt mày ngưng trọng: "Đông Cực, dòng sông thời gian xảy ra chuyện!"
"Thời đại Nguyên Cổ xảy ra biến cố kinh hoàng, bọn ta buộc phải mở trước thời hạn!"
Hai câu ngắn ngủi.
Ẩn chứa rất nhiều thông tin!
Diệp Bắc Minh nhíu mày: 'Dòng sông thời gian là cái gì? Thời đại Viễn Cổ đã xảy ra biến bố khủng khiếp gì vậy?"
Khi anh đang tự hỏi!
Đông Cực Đại Đế khẽ đổi nét mặt: "Ngươi chắc chắn?"
Nguyên Cổ gật đầu khẳng định: "Không ai muốn chuyện này xảy ra cả, hơn nửa dòng sông thời gian bắt đầu sụp đổ rồi!"
"Thời đại Thái Sơ đã tiêu vong hoàn toàn, hiện giờ thời đại Hoang Cổ chịu ảnh hưởng rất nặng, tiếp theo là đến lượt bọn ta rồi!"
"Bọn ta không thể ngồi yên chờ chết!"
Đông Cực Đại Đế trầm mặt: "Kể cả là vậy, đây cũng không phải lý do để các ngươi mở thông đạo Hỗn Độn trước thời hạn!"
"Không!"
Nguyên Cổ lắc đầu: "Lần này bọn ta sẽ không cướp bóc nữa!"
Đông Cực Đại Đế nhíu mày.
Nguyên Cổ nói: "Người bên bọn ta hy vọng, có thể ở lại thời đại Đế Lạc các ngươi, tiếp tục sinh tồn!"
"Các ngươi cứ bàn bạc đi, đừng vội từ chối, các ngươi cũng không có tư cách từ chối!"
"Cho bọn ta một khu vực đủ để sống, hoặc ... mở ra một cuộc đại chiến!"
Nói xong.