Một lúc sau, tất cả đều bị chém chết, hai người quay lại trước mặt Diệp Bắc Minh: "Chủ nhân, huyết mạch nhà họ Cổ và những người có quan hệ với Cổ Kim Khứ, đã bị diệt trừ hết rồi!"
"Bên phía Côn Luân Điện, chắc vẫn còn một vài chi thứ của nhà họ Cổ, có cần diệt cỏ tận gốc luôn không?"
Diệp Bắc Minh phất tay: "Thôi! Cứ để họ tự sinh tự diệt đi!"
Cổ Kim Khứ đã chết, những người đó không làm nên trò trống gì đâu!
"Chủ nhân, thuộc hạ có một điều muốn hỏi!"
Ánh mắt Hoa Thất Tuyệt là lạ.
Suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi một câu!
"Hỏi đi!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Hoa Thất Tuyệt nghiêm túc nói: "Chủ nhân ... ngài ... ngài là điện chủ đời đầu của Côn Luân Điện thật sao?"
Diệp Bắc Minh cười như không cười: "Ông nghĩ sao?"
"Này ... "
Hoa Thất Tuyệt sửng sốt, sau đó cười: "Chủ nhân đùa thôi!"
Diệp Bắc Minh cười không nói, không giải thích: "Đi, về Côn Luân Điện!"
Vị diện cấp chín, Thiên Vực.
Trên một đỉnh núi cao tuyết dày, Thương Thiên Các,
"Cha! Không! Không!"
Một nam nhân mở mắt ra, hộc ra một ngụm máu tim: "Kẻ nào đã giết cha ta! Kẻ nào!"
"Chết! Chết! Chết! Chết! Chết! Chết!"
"Cổ Thiên Tuyệt ta xin thề, bất kể ngươi là ai, ta cũng phải tìm được ngươi!"
"Ta cũng phải cho ngươi nếm trải nỗi đau mất đi người thân, nhưng bản thân lại không làm gì được!"
Về đến Côn Luân Điện, Tề Thương Lan đã dẫn hơn trăm trưởng lão, đứng chờ ở đây từ sớm!
"Diệp công tử, ngài đã về!"
Tề Thương Lan mỉm cười tiến lên, chắp tay nói: "Mọi thứ đã chuẩn bị xong, cha mẹ, sư tỷ, cùng với mấy hồng nhan tri kỷ của ngài đều đang chờ trong đại điện!"
"Chỉ cần cử hành nghi lễ xong, ngài se là điện chủ Côn Luân Điện!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Dưới sự vây quanh của mọi người, anh đi thẳng vào đại điện!
Thap Can Khon Tran Nguc kinh ngạc: "Nhoc con, cau muon lam đien chủ Con Luân Điện thật à?"
Diệp Bắc Minh cười: "Tiểu tháp, bây giờ tôi đã hiểu, vì sao tôi lại là điện chủ đời đầu của Côn Luân Điện rồi!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghi hoặc: "Ồ? Như nào?"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh thâm thúy, anh giải thích: "Tiểu tháp, ông còn nhớ không? Ngay từ đầu tôi đã bảo, tôi muốn xây dựng thế lực riêng!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Đương nhiên!"
"Chỉ có như vậy, tôi mới bảo vệ được những người bên cạnh mình!"
'Đúng!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tiếc là tốc độ tiến bộ của tôi quá nhanh!"
"Dù ở bất cứ vị diện nào, lúc đầu mà xây dựng thế lực riêng, thì họ rất nhanh sẽ không theo kịp cảnh giới của tôi!"
"Vậy nên, nếu tôi có cơ hội quay về quá khứ, ông bảo liệu tôi có thành lập một thế lực ngay từ ban đầu không?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục run run: "Cậu bảo ... Ực!"
Tiểu Tháp nuốt nước miếng: "Đù! Từ hàng tỷ năm năm trước, cậu đã bắt đầu bố trí, thành lập một thế lực cho riêng mình rồi!"
"Sau hàng tỷ năm phát triển, cậu đến tiếp quản thế lực này luôn!"
"Căn cơ, thế lực, nhân số, tài nguyên đều có đủ!"
"Thông minh!"
Diệp Bắc Minh gật đầu hài lòng: "Tôi tạo nên Côn Luân Điện, không phải chính vì ngày hôm nay sao?"
"Nơi che chở những người bên cạnh tôi, Côn Luân Điện, Côn Luân Khư ... "
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!