Diệp Bắc Minh buồn cười: "Con gái ông, ông có thể để cô ấy chết!"
"Thế mà có mấy tộc nhân mất mạng, lại khiến ông để tâm như này?"
Cổ Kim Khứ lắc đầu: "Cổ Yên Tuyết không phải con gái ruột của tôi!"
Diệp Bắc Minh bỗng hiểu ra!
Nếu Cổ Yên Tuyết không phải con gái ruột của Cổ Kim Khứ, vậy thì mọi chuyện đều giải thích được rồi!
"Giải thích đi!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Cổ Kim Khứ vội vàng nói: "Trông thì tôi rất yêu rất cưng chiều Cổ Yên Tuyết, trên thực tế đấy là tôi giả vờ thôi!"
"Như thế có thể làm cho kẻ địch nhầm lẫn, khiến cô ta trở thành 'điểm yếu' của tôi!"
Diệp Bắc Minh tức quá bật cười: "Ong đúng là mất trí rồi!"
"Thân phận thật của Cổ cô nương là gì?"
Cổ Kim Khứ chần chừ một lúc, lắc đầu: "Tôi không biết ... Năm đó, ba người gồm tôi, Võ Tông Tử Xuyên đại đế, với cả gia chủ nhà họ Qua hiện giờ là Qua Hùng Bá, cùng đi vào một di tích thượng cổ!"
"Cổ Yên Tuyết là đứa trẻ tôi phát hiện trong di dích!"
"Di tích cổ ấy chưa mở bao giờ, thế mà bên trong lại có một bé gái, điều này khiến ba chúng tôi cảm thấy rất kỳ lạ!"
"Để tìm ra bí mật của nó, tôi mới để nó thành con gái tôi rồi nuôi, không ngờ bao nhiêu năm trôi qua, nó chẳng khác gì nữ nhân bình thường, thật khiến người ta tức giận!"
"Diệp công tử, nếu ngài thích nó, sau này nó chính là nữ nhân của ngài!"
"Tôi tặng nó cho ngài đấy!"
Cổ Kim Khứ nịnh nọt ra mặt!
Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ, không ngờ thân thế của Cổ Yên Tuyết lại ly kỳ như vậy!
Có nên tìm cơ hội nói cho cô ta biết không?
"Vừa nãy ông bảo, nhà họ Cổ sinh ra từ hỗn độn, diệt vong bởi hỗn độn, thế là sao?"
Đối mặt với câu hỏi của Diệp Bắc Minh, Cổ Kim Khứ lắc đầu!
"Tôi cũng không biết, tổ tiên nhà họ Cổ chỉ để lại tám chữ này, hàm nghĩa cụ thể tôi cũng không được biết!"
"Vì tám chữ này, các đời gia chủ nhà họ Cổ cho rằng, nhất định có liên quan đến thể chất Hỗn Độn, vậy nên nhà họ Cổ chúng tôi đã lén giết hết tất cả những người có thể chất Hỗn Độn từng xuất hiện, bóp chết tám chữ này từ trong trứng nước luôn!"
Cổ Kim Khứ nổi khùng, trong mắt nổi đầy tơ máu!
Diệp Bắc Minh dở khóc dở cười: "Đây là lý do ông giết tôi hả?"
Chỉ vì một lời tiên đoán!
Cổ Kim Khứ liền muốn giết anh?
Thế nhưng có một điểm, tổ tiên nhà họ Cổ đã dự đoán đúng!
Nhà họ Cổ, hôm nay quả thực sẽ lên đường dưới tay anh!
"Còn một điều nữa!"
"Nói!"
"Tổ tien đoi đầu của Con Luân Điện từng nói, nếu thể chat Hỗn Độn xuất hiện, điện chủ của Côn Luân Điện phải thoái vị nhường chỗ!" Cổ Kim Khứ nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm: "Nói cách khác, dù Tế Thương Lan đã thắng, ông ta cũng không thể tiếp tục làm điện chủ Côn Luân Điện!"
"Điện chủ Côn Luân Điện tới đây, nhất định là cậu!"
Diệp Bắc Minh xoa cằm: "Vậy là, ông lo mất chức điện chủ nên mới giết tôi?"
"Đúng vậy!"
Cổ Kim Khứ gật đầu, lại cầu xin luôn: "Diệp công tử, nhà họ Cổ tôi nguyện làm trâu làm ngựa ... "
Diệp Bắc Minh buồn cười: "Làm trâu làm ngựa ư? Ông quên lời tiên đoán của tổ tiên nhà họ Cổ rồi à?"
"Này ... "
Nét mặt Cổ Kim Khứ dao động bất định.
Diệp Bắc Minh cười thần bí: "Tôi cho ông biết một bí mật này!"
"Gì cơ?"
Cổ Kim Khứ ngẩn người.
Diệp Bắc Minh than nhiên noi: "Điện chủ đoi đầu của Côn Luân Điện, cũng là tôi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!