Là đại thần bên cạnh thiên hoàng đó!
Anh ta ra tay với mình như vậy, chẳng lẽ thực sự không sợ đảo quốc Đông Doanh báo thù sao?
‘Diệp Bắc Minh! Tao nhất định phải giết mày!’
‘Cứ đợi đấy, chẳng bao lâu nữa, đại quân sẽ tấn công đến đây, đến lúc đó, tao sẽ băm vằm mày thành hàng ngàn mảnh!’
Kido Oishi tức giận gầm lên trong lòng.
Nhưng lại không dám nói ra, ông ta cúi đầu: “Tôi… tôi cũng không biết tình hình cụ thể”.
“Nhưng hai mươi ba năm trước đúng là có một người phụ nữ xông vào hành cung của bệ hạ, cuối cùng không rõ tung tích”.
Diệp Bắc Minh đứng lên: “Đi thôi, đến hành cung của Uy Hoàng!”
Vừa dứt lời.
Cách cách cách!
Tiếng bước chân dồn dập vang lên.
Sau đó.
Một đám người Đông Doanh trang bị vũ trang vác súng đạn xông vào trong phòng họp.
Ngoại trừ quân đội, còn có rất nhiều nhẫn gải, võ sĩ!
Cả phòng họp lập tức bị bao vây!
Mấy trăm họng súng chĩa thẳng vào Diệp Bắc Minh!
Kido Oishi đứng lên cười lớn: “Ha ha, Diệp Bắc Minh, người của chúng tôi đến rồi!”
“Trò chơi kết thúc tại đây!”
Nhìn thấy người của mình xuất hiện.
Lãnh đạo cấp cao của Nhuyễn Ngân trong phòng họp lập tức thở nhẹ nhõm.
Bọn họ vô cùng bình tĩnh, không thèm nhìn đến Diệp Bắc Minh.
Từng người đi về phía cửa khỏi phòng họp.
Kido Oishi lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh một cái, ném lại một câu: “Giữ lại cho cậu ta một hơi thở, tôi phải đích thân thẩm vấn cậu ta!”
Rồi ông ta quay người định bỏ đi.