"Cổ cô nương ... "
"Đừng qua đây!"
Cổ Yên Tuyết không quay đầu lại, chỉ giơ một tay ra ngăn: "Diệp công tử, cảm ơn ý tốt của anh! Anh để tôi một mình yên tĩnh đi ... "
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Được! Thế cô cứ yên tĩnh đi!"
Anh dắt Dao Trì đi về một hướng khác!
Dao Trì ngẩn người, bị Diệp Bắc Minh kéo đi!
Cổ Yên Tuyết cũng sững sờ, cô ta quay đầu lại nhìn theo bóng lưng Diệp Bắc Minh!
Hai người đi đến một lầu các giữa hồ!
Có thể nhìn bao quát cả thần trì Nhật Nguyệt!
"Ta còn tưởng cậu sẽ tiến lên an ủi cô ta cơ, không ngờ cậu lại đi thật!" Ngoài miệng Dao Trì nói vậy, nhưng khóe miệng đã nở nụ cười nhàn nhạt.
"Chẳng lẽ cậu không biết, con gái bảo không cần!"
"Tức là cần sao?"
Rõ ràng, cô ấy rất hài lòng với cách làm của Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh đứng dậy: "Rất có lý, tôi quay lại ngay đây!"
"Cậu dám!"
Dao Trì kêu một tiếng.
Sau đó sốt ruột đứng bật dậy, đi kéo tay Diệp Bắc Minh lại!
Diệp Bắc Minh dừng lại: "Ha ha ha ha ... sao thế, cô cũng ghen à?"
Khuôn mặt kiêu ngạo của Dao Trì hiện lên nét giận!
Đôi mắt xinh đẹp trừng trừng nhìn Diệp Bắc Minh: "Được lắm, cậu dám trêu
ta!'
Diệp Bắc Minh nắm lấy tay Dao Trì, tiện thể ôm eo cô ấy, kéo vào lòng mình: "Bây giờ cả thiên hạ đều biết, cô là nữ nhân của tôi, nữ đế à? Để tôi xem cô còn kiêu ngạo kiểu gì!"
"Ha ha! Cậu nghĩ cậu có thể dễ dàng có được ta ư?"
Dao Trì lắc đầu cười nhẹ.
Cô ấy vặn vẹo eo!
Kéo theo một làn gió thơm, thổi qua người Diệp Bắc Minh!
Cô ấy vừa nghĩ mình đã thoat được ma trảo của Diệp Bắc Minh, lại bất ngờ đâm vào lòng một người!
Bên tai vang lên giọng nói quen thuộc!
"Đừng quên, toi biết phep tắc Luan Hồi!"
"Điều khiển tốc độ, không gian, đều là thế mạnh của tôi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!