Trên bầu trời Đông Cực Đảo.
Một khe nứt không gian mở ra, ba người gồm Te Thương Lan, Thiên Huyền Tử, Hoa Thất Tuyệt đã rời đi, chỉ còn lại ba người là Diệp Bắc Minh, Dao Trì, Cổ Yên Tuyết bước ra!
"Quác!"
Một tiếng chim hót thê lương vang lên!
Một con đại bàng cánh vàng khổng lồ bay tới, che khuất cả bầu trời lẫn mặt trời!
Sau đó, nó hóa thành một thanh niên áo vàng, nghiêm nghị nhìn Diệp Bắc Minh chằm chẳm: "Cậu đã giết Qua Nghiệt thật sao?"
Diệp Bắc Minh nói: "Sao? Không tin à?"
"Không!"
Kim Bằng lắc đầu.
Diệp Bắc Minh có thể cảm nhận được, trước đây Kim Bằng rất có địch ý với anh
Bây giờ, sự địch ý ấy đã biến mất không dấu vết!
Trong ánh mắt nhìn anh, chỉ còn lại sự kiêng kỵ sâu đậm!
"Sư phụ tôi đang đợi cậu ở bờ biển!" Kim Bằng bỏ lại một câu, rồi hóa thành đại bàng cánh vàng bay đi.
Dao Trì nói: "Tộc Kim Bằng trước giờ luôn cao ngạo, hiếu chiến!"
"Nếu uy danh cậu mạnh, có khi anh ấy còn muốn giết cậu để chứng minh bản thân, trước đây anh ấy tấn công cậu!"
"Việc này không liên quan đến hận thù cá nhân, chỉ đơn thuần là ... ừm ... muốn giết cậu thôi ... "
Diệp Bắc Minh giật giật khóe miệng: "Đúng là đơn thuần thật!"
"Phốc ... "
Dao Trì bật cười: "Nhưng đó là chuyện đã qua rồi!"
"Bây giờ thực lực kinh người mà cậu thể hiện đã thuyết phục được Kim Bằng, chắc anh ấy sẽ không tấn công cậu nữa đâu!"
"Trừ phi ... thực lực anh ấy tăng nhanh, đạt đến trình độ có thể khiêu chiến với cậu, có khi anh ấy lại muốn tới giết cậu đấy!"
Diệp Bắc Minh mỉm cười nhìn Dao Trì.
Không nói lời nào!
Dao Trì nghi hoặc: "Cậu nhìn tôi làm gì?"
Diệp Bắc Minh nói: "Cô cười lên rất xinh! Cần gì suốt ngày cứ giữ vẻ mặt lạnh lùng vậy?"
Dao Trì kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng: "Bổn đế cao cao tại thượng, phàm nhân như cậu sao mà hiểu được?"
"Tôi đưa cô ấy về thần trì Nhật Nguyệt, để xem có giúp cô ấy khôi phục thần trí được không!"
Dao Trì dắt Cổ Yên Tuyết, quay người rời đi.
Diệp Bắc Minh đi thẳng đến bờ biển.
Đông Cực Đại Đế tay cầm cần cây, đang thả câu!
Thấy Diệp Bắc Minh trở về, ông ấy mỉm cười: "Chuyến này đến Âm Giới, thu hoạch khá tốt nhỉ?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi đã tìm thấy tàn hồn của Nhược Tuyết, nhưng lại bị một cỗ lực lượng phép tắc phong ấn!"
Anh vung tay!
Lấy ra quan tài thủy tinh đang phong ấn Hạ Nhược Tuyết!
Ánh mắt Đông Cực Đại Đế hơi ngưng trọng, ông ấy đặt tay lên quan tài!
Một lúc sau.
Ông ấy lắc đầu: "Thủ đoạn của người này rất cao cường, nếu ta ra tay thì có thể phá bỏ phong ấn phép tắc!"
"Nhưng sức mạnh quá lớn, sẽ dẫn đến thần hồn của Hạ cô nương hoàn toàn tan biến!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!