Đối mặt với đám cường giả nhà họ Trang, thế mà bình tĩnh thế!
Bà ấy không cảm nhận được bất cứ nỗi sợ, hay khủng hoảng nào từ Cửu U, nếu có thì chỉ có sự thong thả!
Cửu U khẽ cười: "Ông muốn tìm anh ấy à? Ừ ... anh ấy nhảy xuống kia rồi, các ông có muốn xem không?"
Nói xong.
Chỉ vào vách núi sau lưng!
"Xem thì xem, cô tưởng lão phu không dám chắc?"
Lão giả nhà họ Trang hừ lạnh một tiếng.
Ông ta đi nhanh lên đằng trước, đến trước vách đá, cúi đầu nhìn xuống coi!
Xem xong thì ngây người!
"Trang Sát, ông đang làm cái gì vậy? Dưới vách đá có gì?" Trang Lạc Vân thấy lão giả bất động, liền quát.
Trang Sát vẫn không nhúc nhích!
Chỉ nhìn chẳm chẳm xuống vách đá!
Cơ thể run bần bật!
Tí tách tí tách tí tách ...
Thậm chí, giữa hai chân còn chảy ra một dòng nước tiểu, bốc lên mùi tanh hôi thối!
"Đồ vô dụng, rốt cuộc ông đã nhìn thấy cái gì hả?"
Trang Lạc Vân tức giận rồi, hành vi của Trang Sát đã làm mất mặt nhà họ Trang!
Ông ta chạy lên, sau đó cũng nhìn xuống vách đá: "Ôi mẹ ơi ... "
Bụp
Trang Lạc Vân sợ đến nỗi ngã bệt xuống đất, các thành viên nhà họ Trang cả kinh: "Gia chủ, ngài sao vậy?"
"Mau đỡ gia chủ dậy, bảo vệ gia chủ!"
Mọi người nhà họ Trang quát khẽ, rồi nhao nhao tiến lên!
Khi họ chạy đến trước vách đá, chỉ cảm thấy có một cơn gió tanh ập vào mặt, họ không kìm dược nhìn xuống vách đá!
Một con cự xà đen dài tỷ mét, đang cuộn mình dưới vách đá!
Nhìn không tới đầu, cũng không tới đuôi!
Chỉ có cơ thể dài vô tận đang chậm rãi di chuyển!
Cảnh tượng khủng bố khiến cho tất cả mọi người dựng tóc gáy, sợ đến nỗi hai chân mềm nhũn!
Té trên mặt đất run lẩy bẩy!
"Cho các ngươi xem, các ngươi lại không vui à!"
"Đúng là phế vật! Anh ta vẫn gan dạ hơn, anh ta còn dám nhảy xuống kia kìa!" Cửu U liếm môi, khóe môi cong lên ý cười tà mị.
Mọi người nhà họ Trang sợ đến nỗi không nói nên lời!
Cả đám như chim cút, ngoài run ra ... vẫn là run!