Ba lão giả nhếch môi cười sâu xa!
Tiếp đó.
Họ chỉ vào dãy núi đen đằng trước!
"Thằng nhóc Dương Gian đó, đã đi vào dãy núi đó rồi!"
"Đa tạ!"
Trang Lạc Vân chắp tay bái một cái.
Thế rồi ông ta dẫn theo người nhà họ Trang, nhanh chóng xông vào!
Vừa đi được một đoạn, một lão giả nhà họ Trang nhíu mày: "Gia chủ, ba tên Xà Sử này hơi là lạ!"
Trang Lạc Vân thản nhiên nói: "Sao?"
Lão giả nhà họ Trang nói: "Trước giờ, ba tên Xà Sử này toàn cậy thế hiếp người, sao hôm nay lại dễ nói chuyện thế?"
"Hơn nữa còn chỉ đường cho chúng ta? Tôi cứ có cảm giác, dãy núi này có vấn đề!"
'Hừm ... Gia chủ, ngài bảo ... chắc đây không phải chỗ ngủ của Chúc Cửu Âm đấy chứ?"
Lời này vừa thốt ra!
Toàn trường chết lặng!
Tất cả mọi người không hẹn mà cùng dừng bước!
Lần nữa hướng mắt nhìn vào dãy núi đen đẳng trước, họ chỉ cảm thấy da đầu tê dại!
Trán Trang Lạc Vân cũng toát mồ hôi: "Ăn nói bậy bạ! Con quái vật đó, một vạn năm mới tỉnh một lần, lần trước nó tỉnh đến giờ còn chưa tới mười năm!"
"Cho dù nó ở trong ngọn núi này, bây giờ chúng ta đi vào, nó cũng không tỉnh đâu!"
"Trái lại cái thằng tiểu súc sinh Dương Gian kia, nó dám giết con trai của Trang Lạc Vân ta, nó thật đáng chết!"
"Xông lên cho ta!"
Đám người nhà họ Trang không nghĩ nhiều nữa, lao thẳng tới dãy núi đen phía trước!
Sơn cốc chỉ có một con đường, đó là cứ men theo sơn cốc đi thẳng!
Cuối cùng, trước một vách đá khổng lồ, họ nhìn thấy hai bóng người!
"Gia chủ, chính là con tiện nhân kia! Chính cô ta đã trộm bảo vật của nhà họ Trang chúng ta!" Một lão giả nhà họ Trang gắn giọng, lạnh lùng nhìn chẳm chằm Cửu U.
Các thành viên nhà họ Trang lập tức tản ra, bao vây Cửu U và Lãnh Nguyệt!
Đằng trước là người nhà họ Trang, đằng sau là vách đá sâu hút!
Trang Lạc Vân nhìn xung quanh: "Tiểu súc sinh Dương Gian kia đâu? Bảo hắn lắn ra đây!"
Trông thấy đám người nhà họ Trang, Cửu U chẳng những không sợ!
Trái lại, đôi mắt xinh đẹp còn lóe lên!
"Các ngươi tới nhanh thật đấy!"
Lời này thốt ra.