“Hạ Nhược Tuyết, tôi cũng phải đưa đi!”
“Nếu ông có ý kiến, có thể đến Long Đô tìm tôi!”
“Nếu dám ngăn cản, xin lỗi, một trăm đạn hạt nhân đang đợi ông”.
“Để xem nhà họ Hạ các ông có ngăn được một trăm viên đạn hạt nhân nổ không!”
“Tôi không có thời gian chơi với ông!”
Lục Tuyết Kỳ nói xong.
Rồi kéo tay của Diệp Bắc Minh: “Sư đệ, chúng ta đi thôi!”
Trước mặt rất nhiều người, hai người dẫn Hạ Nhược Tuyết trực tiếp rời khỏi nhà họ Hạ.
Lão tổ nhà họ Hạ đứng tại chỗ, không dám ngăn cản thật!
Tĩnh lặng!
Tĩnh lặng như cái chết!
Ầm!
Trên quảng trường nhà họ Hạ giống như đun sủi cảo, lập tức sôi sục.
“Có chuyện gì vậy?”
“Nhà họ Hạ cổ võ mà để bị uy hiếp như vậy sao?”
“Không phải chứ…”
“Vãi…”
Rất nhiều khách mời đều ngẩn người, trong đám khách mời, không thiếu những cường giả hàng đầu trên bảng xếp hạng tông sư Á Châu.
Một cường giả trên bảng xếp hạng tông sư Á Châu chắp tay: “Cáo từ!”
Rồi quay người bỏ đi.
“Chúng tôi cũng xin cáo từ!”
“Còn có việc, cáo từ!”
“Đi trước đây…”
Đám quan khách tản đi như cá lội.
...
Nhà họ Hạ.
Sâu dưới lòng đất.
Lão tổ nhà họ Hạ đi vào, một tiếng phốc vang lên, ông ta quỳ rạp trước cửa đá: “Bố, tại sao không cho con ra tay?”
“Tại sao lại bảo con thả bọn họ?”
“Quá nhục nhã!”
“Nhà họ Hạ Cổ Võ ta từ lúc nào phải chịu sự nhục nhã như vậy?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!