"Côn Luân Lệnh?"
Nghe được ba chữ này, trái tim của tất cả tu võ giả có mặt đều đập mạnh!
Họ đồng loạt ngẩng đầu nhìn Cổ Yên Tuyết vừa đột nhiên xuất hiện, đôi mắt họ mở to kinh ngạc, xung quanh cô nổi lên tiếng bàn tán!
"Côn Luân Lệnh thực sự đã xuất hiện rồi. Côn Luân Điện có ý gì? Muốn bảo vệ Hỗn Độn Thể sao?"
"Tất cả mười hai đại hộ pháp của Côn Luân Điện đều ở đây!"
"Người phụ nữ đang cầm Côn Luân Lệnh hình như là Cổ Yên Tuyết, con gái của Điện chủ Côn Luân Điện!"
"Nhìn có vẻ như Con Luan Điện that sự muốn bảo vệ Hỗn Độn Thể rồi!"
"Một bên là Côn Luân Điện, một bên là Võ Tông và nhà họ Tần, có kịch hay xem rồi!"
Giữa tiếng bàn luận của mọi người!
Mười hai đại hộ pháp của Côn Luân Điện đã bao vây mấy người Diệp Bắc Minh!
Cổ Yên Tuyết đi tới trước mặt Diệp Bắc Minh: "Anh không sao chứ?"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Sao cô lại đến đây?"
Cổ Yên Tuyết nói: "Anh đã cứu tôi hai lần, tôi cứu anh một lần thì sao?"
Tần Phàm sầm mặt nói: "Cổ Yên Tuyết, ngươi có ý gì?"
"Ngươi chắc chắn Côn Luân Điện muốn trở thành kẻ thù của nhà họ Tần chứ?
Cổ Yên Tuyết mỉm cười: "Tần Phàm, ngươi có thể đại diện cho nhà họ Tần sao?"
Tần Phàm kiêu ngạo trả lời: "Có thể!"
"Được!"
Cổ Yên Tuyết ra lệnh: "Lập tức thông báo cho cha ta rằng nhà họ Tần chuẩn bị trở thành kẻ thù của Côn Luân Điện!"
"Rõ, tiểu thư!"
Một trong những hộ pháp gật đầu, lấy đá truyền âm ra, chuẩn bị truyền âm!
Sắc mặt Tần Phàm thay đổi lớn: "Cổ Yên Tuyết, ngươi làm cái gì đấy? Ngươi thực sự định gây chiến giữa nhà họ Tần và Côn Luân Điện à?"
Cổ Yên Tuyết cười lạnh: "Vừa rồi không phải ngươi nói nhà họ Tần chuẩn bị trở thành kẻ thù với Côn Luân Điện sao?"
"Ta toại nguyện cho ngươi!"
Cô lộ ra nụ cười như một tiểu ma nữ!
"Ngươi!"
Tần Phàm tức giận gần như hộc máu, trên trán nổi gân xanh: "Ta nói đùa thôi, Cổ cô nương sao lại cho là thật thế?"
Cho dù cha anh ta có là Tam Dương Đại Đế, anh ta cũng không dám gánh vác trách nhiệm này!
Nếu lão tổ biết chuyện này, cho dù là cha anh ta có ở cảnh giới Đại Đế cũng không thể bảo vệ anh ta!
"Không dám? Vậy ngươi còn giả bộ cái gì? Cút sang một bên!"
Cổ Yên Tuyết hét lên, gần như chỉ vào mũi Tần Phàm: "Côn Luân Lệnh ở trong tay bổn cô nương, bây giờ lời nói và việc làm của bổn cô nương là đại diện cho Côn Luân Điện!"
"Diệp Bắc Minh, Côn Luân Điện sẽ bảo vệ!"
"Ai nhắm vao Diệp Bắc Minh chính là đối đầu với Côn Luân Điện!"
Đã nói đến thế.
Tần Phàm dù có tức giận đến thế nào cũng chỉ có thể nuốt xuống!
Anh ta hung hăng liếc nhìn Diệp Bắc Minh, yên lặng lui về phía sau!
"Cổ Yên Tuyết này đối với Hỗn Độn Thể không bình thường nhỉ?"
Ánh mắt nhiều người lóe lên.
Cổ Yên Tuyết trực tiếp nắm lấy tay Diệp Bắc Minh: "Diệp công tử, chúng ta đi thôi!"
"Đúng là có gì đó ... "
Nhìn thấy cảnh tượng này, nhiều người chợt nhận ra, hai người bọn họ chắc chắn có vấn đề!
"Đợi đã!"
Giọng nói Lục Chấn Nghiệp ngưng trọng: "Cổ cô nương, Lục mỗ hỏi một câu cuối cùng, cô nghiêm túc sao?"
"Con Luan Dien that su khong ngan ngại vì Diep Bac Minh ma tro thanh kẻ thù của chúng ta? Ta nhắc nhở Cổ cô nương một câu, Diệp Bắc Minh đã từng giết đệ tử của Võ Tông!"
Cổ Yên Tuyết nhàn nhạt nói: "Cho dù Diệp công tử có giết thêm một trăm đệ tử của Võ Tông, Côn Luân Điện chúng ta vẫn sẽ đứng về phía anh ấy!"