Hai người mặc kệ tất cả, chạy thẳng về phía Diệp Bắc Minh!
"Thể chất Hỗn Độn!"
Con ngươi của Thiên Ma Đồng Lão khẽ co rút, sau đó mặt bà ta trầm xuống: "Bản đồng lão biết ngay mà, hai con tiện nhân các ngươi có vấn đề!"
"Sở Sở, Vị Ương!"
Diệp Bắc Minh cũng kích động.
Anh lao nhanh về phía hai cô gái!
"Cút về đây!"
Thiên Ma Đồng Lão nắm chặt nắm ngón tay, không trung tự nhiên xuất hiện hai sợi xích màu đen, xích chặt hai cô gái, rồi kéo lại!
Bịch!
Hai cô gái ngã xuống, bị kéo về!
"Diệp đại ca, tôi không muốn rời xa anh nữa đâu!"
Sở Sở và Sở Vị Ương khóc lóc thảm thiết, ngón tay non mềm cào mạnh xuống đất!
Để lại mấy vệt máu đáng sợ!
Diệp Bắc Minh quát to: "Bà già kia, thả họ ra, không thì chết!"
Thiên Ma Đồng Lão tức cười lắc đầu: "Ngươi dám ra tay ở Đấu trường võ thuật sao?"
"Ai bảo tôi không dám?"
Diệp Bắc Minh điên cuồng hô: "Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, ra đây! Tiểu Tháp, lên cho toi!"
Gào!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lập tức phóng ra, chém ra một con huyết long dữ tợn!
Những sợi xích đen theo đó gãy tan!
"Lão yêu bà, nhát kiếm này dành cho bà!"
Ong!
Giay tiếp theo, hư anh của kiếm Can Khôn Trấn Ngục hiện ra sau lưng Diệp Bắc Minh, nó trực tiếp bùng nổ, sức mạnh được rót vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Âm ầm ầm!
Quảng trường cát đá bay mù mịt, không gian vặn vẹo!
Một nhát kiếm này, trời đất hãi, quỷ thần khiếp!
Nó nghiền áp thẳng về phía Thiên Ma Đồng Lão!
Một cỗ sức mạnh có tính hủy diệt nghiền áp tới, Thiên Ma Đồng Lão hoàn toàn không có cơ hội né, thân thể già nua lập tức máu thịt be bét, bị đánh bay ra ngoài như một con chó chết!
"Cậu ta điên rồi à?"
"Cậu ta lại dám coi thường quy tắc của Đấu trường võ thuật, ra tay ở ngoài võ đài và Tử Đấu Trường?"
Những người có mặt tại đây đều sửng sốt.
Dao Trì, Dao Hi vừa chạy tới quảng trường, đúng lúc trông thấy cảnh này: "Chỉ vì hai người phụ nữ này, nên cậu ta mới chọn để lộ bản thân?"
"Khốn kiếp ... ngươi dám đánh lão thân bị thương! Ta luôn duy trì trạng thái đỉnh phong, để đột phá cảnh giới Đại Đế!"
Thiên Ma Đồng Lão tức hộc máu: "Ngươi đáng chết!"
Diệp Bắc Minh lại ôm hai cô gái rồi lùi ra xa!
"Sở Sở, Vị Ương!"
"Diệp đại ca!"
Hai cô gái kích động lắm, cả hai nhào vào lòng Diệp Bắc Minh, ôm chặt anh!
Nước mắt tuôn như vỡ đê!
"Được rồi, chẳng phải tôi không sao đây sao?"
Diệp Bắc Minh mỉm cười an ủi vài câu.
Thiên Ma Dồng Lao thay ba ngưoi phot lo mình, lại con ôm nhau thắm thiết!
Tức quá, bà ta lại hộc máu tiếp: "Nhóc con, ngươi thật đáng chết!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!