Diệp Quỳnh toát mồ hôi lạnh.
Chiếc cửa sổ ở phòng khách là loại chỉ nhìn được từ một phía!
Nhưng đối mặt với hành triệu ánh mắt, Diệp Quỳnh cảm giác da đầu tê dại!
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Yên tâm, những người này sẽ không đe dọa đến sự an toàn của cô được đâu!"
"Tôi không lo lắng cho mình!"
Diệp Quỳnh nắm lấy cổ tay Diệp Bắc Minh: "Bắc Minh, mười mấy nữ nhân kia chắc hẳn rất quan trọng với anh nhỉ?"
"Anh đã giấu mình suốt bao lâu, vậy mà vì hai người trong số họ, anh còn không tiếc để lộ bản thân!"
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lát, gật đầu: "Nếu được, tôi sẽ bảo vệ họ bằng cả tính mạng!'
Nghe được đáp án!
Ánh mắt Diệp Quỳnh thoáng qua nét mất mát.
Cô ta cắn môi!
Đang định cất lời.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên: "Vào đi!"
Cao Bạch Hạc đẩy cửa bước vào, bên ngoài lập tức có vô số ánh mắt nhìn vào, hành lang ngoài cửa phòng đã sớm chật ních các tu võ giả của các bên thế lực!
Vào khoảnh khắc cánh cửa hé mở, những ánh mắt nham hiểm lập tức quét qua người Diệp Bắc Minh!
"Tên nhóc này chính là thể chất Hỗn Độn hả?"
"Trông trẻ thế!"
"Khí linh trong tay tôi có phản ứng rồi, cậu ta đúng là thể chất Hỗn Độn!"
Ngoài cửa bàn tán sôi nổi.
Cao Bạch Hạc vào cửa xong thì đóng rầm một cái!
"Cậu thế mà lại là thể chất Hỗn Độn? Cậu bất cẩn quá rồi đấy, sao cậu có thể để lộ chuyện này cơ chứ!"
"Nếu cậu gia nhập Võ Tông ngay từ đầu, Võ Tông còn bảo vệ cậu được!"
'Giờ xem ra, e là không được rồi!"
Ánh mắt Cao Bạch Hạc hơi phức tạp: "Những thế lực bên ngoài đều tới đây vì cậu!"
"Lần này, bọn họ đã quyết tâm phải có được thể chất Hỗn Độn, các vị cấp cao của Võ Tông áp lực rất lớn!"
Diệp Bắc Minh cười nhẹ: "Cao tiền bối, ngài yên tâm!"
"Không phải tôi muốn gia nhập Võ Tông đâu!"
Cao Bạch Hạc sửng sốt, sau đó gật đầu: "Nói đi, cậu gọi tôi tới có việc gì?"
Diệp Bắc Minh nhìn Diệp Quỳnh một cái: "Cao tiền bối, xin ngài hãy nhận Diệp Quỳnh làm đệ tử!"
"Cô ta?"
Cao Bạch Hạc nhíu mày!
Ông ta nhìn sang Diệp Quỳnh: "Tư chất của cô ta bình thường, làm đệ tử của lão phu thì hơi khó ... "
"Tiền bối, đây là thỉnh cầu của tôi!"
Diệp Bắc Minh nghiêm túc nhìn ông ta.
Nét mặt Diệp Quỳnh thay đổi: "Bắc Minh, anh định làm gì vậy?"
Cao Bạch Hạc thản nhiên nói: "Cậu muốn để lão phu bảo vệ cô ta!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Vâng! Xin tiền bối nhất định phải nhận Diệp Quỳnh làm đệ tử, tiếp theo đám người ngoài kia, tôi tự có cách giải quyết!"
Cao Bạch Hạc trầm mặc, một lát sau ông ta nhíu may noi: "Cậu dựa vao đâu mà nghĩ tôi sẽ đồng ý với cậu?"
Diep Bắc Minh mỉm cuời: "Dựa vao việc toi là thể chat Hỗn Độn!'
"Nếu hôm nay tôi không chết, thì tương đương với việc tiền bối đã kết một thiện duyên cho Võ Tông, không phải sao?"
Im lặng!
Vài giây sau!
"Ha ha ha ha!"
Cao Bạch Hạc cười to: "Nhóc con, cậu cũng có chút khí phách đấy!"
'Cô nhóc này, lão phu sẽ nhận! Lão phu sẽ bảo đảm an toàn cho cô ta!"
Diệp Bắc Minh nhắc nhở một câu: "Diệp Quỳnh, còn không bái sư đi?"
Diệp Quỳnh lắc đầu: "Bắc Minh, anh định làm gì vậy? Anh định một mình đối mặt với nguy hiểm sao?"
"Không được, tôi phải cùng anh đương đầu!"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Yên tâm, tôi có tính toán của mình!"
"Xem tình hình trước mắt, nếu đám người bên ngoài dùng cô để uy hiếp tôi, cô mới là điểm yếu lớn nhất của tôi!"
"Bái Cao tiền bối làm sư phụ, bọn họ sẽ không thể lợi dụng cô để uy hiếp tôi được nữa!"
Diệp Quỳnh ngẩn ra!
Sau đó.
Hai má đỏ bừng!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!