“Chờ khi cậu tu luyện đến tầng thứ hai thì biết, đại pháo cũng không khiến cậu bị thương đâu”.
“Giết!”
Diệp Bắc Minh trong nháy mắt có sức mạnh vô hạn.
Đạn cũng không sợ, những võ giả bình thường này còn có thể khiến anh bị thương?
Đừng nói trên người mình còn có giáp kim ty tàm, có thể giảm bớt 90% tổn thương.
Những người của quân đoàn Băng Nguyên Lang này đúng là qua để anh luyện tập tàn sát!
“Khai hỏa, tiếp tục khai hỏa cho tôi!”
Đám người quân đoàn Băng Nguyên biến sắc.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy Diệp Bắc Minh chân đạp mặt hồ, chạy nhanh đến!
Sau lưng nổi lên một cơn sóng thần!
Diệp Bắc Minh xông đến như sát thần, tay cầm kiếm Đoạn Long.
Phụt!
Một kiếm càn quét, huyết quang xuất hiện.
Lúc này có trên trăm người bị một kiếm của anh chém chết, máu chảy thành sông!
“A!”
“Ma quỷ, hắn là ma quỷ!”
Quân đoàn Băng Nguyên Lang kêu lên tiếng kêu thảm thiết, nhìn người bên cạnh bị Diệp Bắc Minh một kiếm giết bỏ.
Mặc kệ tu vi gì.
Võ giả hay Đại Tông Sư, hoặc Võ Linh, Võ Vương!
Dưới kiếm Đoạn Long, giống như con kiến hôi!
Chúng sinh bình đẳng!
Phụt!
Sát thần giận dữ, chảy máu ào ào.
Đám người Vạn Lăng Phong ở trong hồ nước nhìn thấy Diệp Bắc Minh một mình một ngựa, tiến vào đại quân Băng Nguyên Lang hung ác khét tiếng, tất cả đều ngây ra!
“Chủ nhân, sức mạnh của một mình chủ nhân có thể ngăn cản mười ngàn đại quân tinh nhuệ?”, Vạn Lăng Phong da đầu tê dại.
Toàn thân run rẩy!