"Vất vả rồi!"
Diệp Bắc Minh cười nhẹ nhìn sang Lịch Chuyết: "Ngươi xem, ta đã nhắc nhở ngươi rồi mà? Ngươi không đỡ được nhát kiếm này đâu!"
"Ngươi... phụt...."
Lịch Chuyết vừa mới mở miệng. Liền hộc ra một ngụm máu tươi! Anh ta tức nổ phổi!
Anh ta dùng lực lượng của Đại Đạo Chi Thượng tầng hai, chém ra một kiếm mạnh nhất, nhưng cmn ai ngờ con huyết long đó lại lao về phía mình chứ!
"Ngươi... đồ kiến hôi... ta mắc bây rồi! Dương Hạo! Hình Danh! Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì?"
"Ra tay đi, ông đây muốn thằng nhãi này chết!"
Đối diện với tiếng hét của Lịch Chuyết.
Dương Hạo và Hình Danh sợ run lẩy bẩy!
Vừa mới ngẩng mặt lên nhìn Diệp Bắc Minh một cái! Cả hai giật mình thảnh thốt!
Nào dám ra tay chứ!
Tên thổ dân này quá khủng bố!
"Muốn ra tay à? Ta tiễn các ngươi lên đường trước nhá!" Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nói, rồi nhấc tay vung một kiếm.
Gào!
Một con huyết long ngưng tụ thành hình! Giây tiếp theo.
"Chạy maul"
Dương Hạo hét lên, sau đó quay người lao ra ngoài với tốc độ nhanh nhất đời mình!
Hình Danh ở bên cạnh còn không tiếc đốt máu tinh trong tim, hóa thành một tia máu lao ra ngoài, nhoằng cái đã mất tăm mất tích!
Huyết long tan biến! Mặt Diệp Bắc Minh tái nhợt.
"Không đúng, ngươi đang bị thương... ngươi hoàn toàn không thể giết được Dương Hạo và Hình Dương!"
"Quay lại! Các ngươi mau quay lại đây! Đệt... tên nhóc này bị thương nặng rồi!" Dù Lịch Chuyết có hò cỡ nào.
Cũng không nhận được hồi đáp! Lịch Chuyết tuyệt vọng hoàn toàn!
Diệp Bắc Minh bước tới trước mặt Lịch Chuyết: "Một câu hỏi, Cửu Diệu Bất Tử Đan, ngươi lấy ở đâu, ngươi có biết đan phương không?”
"Ngươi có thể từ chối trả lời, hoặc, chết!"
Lịch Chuyết không kìm được run rẩy.
Mồ hôi lạnh lẫn với máu trào ra từ miệng vết thương! Trong lòng cảm thấy khuất nhục!
Không ngờ anh ta lại cảm thấy hoảng sợ trước một thổ dân ở hạ giới? Nhưng cỗ hàn ý chết chóc đó là thật, rõ rành rành luôn!