Hắn kinh hãi nhìn chăm chăm thanh kiếm trong tay Diệp Bắc Minh, hai mắt gần như lồi ra: "Hơi thở thật mạnh mẽ, sức mạnh cũng thật lớn...”
“Sao trước đây chưa từng thấy mày sử dụng thanh kiếm này? Nếu ngay từ đầu mày dùng nó, phòng chửng đã không xảy ra những chuyện phía sau rồi...”
Giọng Tô Cuồng run run.
Nỗi tuyệt vọng ôm trọn lấy trái tim hắn ta.
“Ha ha ha ha... Nếu như không có mày, thì Tô Cuồng tao chắc chắn sẽ là nhân vận chính của thời đại này!”
“Là do Tô Cuồng tao xui xẻo sinh cùng thời với mày!!!” Tô Cuồng nằm bệt xuống đất, nước mắt ứa ra: "Diệp Bắc Minh, tao cầu xin mày một chuyện, đừng chạm tới Giang Tiên Nhi, thật đó... đừng chạm vào cô
ấy...
“Tao vốn dĩ không có quan hệ gì với cô ta, là do mày nghĩ nhiều rồi”, Diệp Bắc Minh lắc đầu.
"Cảm ơn, cảm ơn...”
Tô Cuồng vui mừng khôn xiết, khóe miệng hiện lên một nụ cười!
Ánh sáng trong con ngươi hắn ta dần dần tiêu tan!
Biến thành sự im lặng chết chóc!
Trở lại cửa tiệm của Dị Hỏa tông tại thành Thiên Giai.
Ngoài La Thiên, Vương Quỳnh, Tê Vạn Hạc thì còn có cả Hướng Ly Ly. “Sao cô lại tới đây?”
“Tôi đương nhiên là tới để gặp vị tiền bối cảnh giới Đạo Tổ rồi!” Hướng Ly Ly mỉm cười: “Sao nào? Tôi không nên đến à?”
Nói đoạn cô ta còn quét mắt liếc Vương Quỳnh với vẻ thù địch: “Cô không phải là không thích Y Thủy sao? Sao giờ lại thân thiết với anh ta như vậy?”
“Cô Hướng hiểu lầm rồi, tôi và anh Diệp chỉ là bạn bè bình thường thôi”. “Đúng, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường”. Diệp Bắc Minh thản nhiên gật đầu.
Nụ cười của Vương Quỳnh có chút cứng ngắc, trong đôi mắt đẹp thoáng qua một chút mất mát!
“Phù... vậy thì tốt”.
Hướng Ly Ly cười khúc khích: "Anh chàng này dường như không hiểu lắm về phụ nữ. Người ta nói là bạn bè bình thường, thì anh có thể nói bản thân là bạn bè bình thường sao?”
“Xem ra anh ta thực sự không có hứng thú gì với Vương Quỳnh!”
Diệp Bắc Minh tất nhiên không nghĩ nhiều như vậy.
Anh nhìn mọi người nói: “Đúng rồi, mọi người có biết hồ Hỗn Độn Long không?”
"Biết!
Điều đáng ngạc nhiên là mọi người gần như đồng thời gật đầu. “Anh tìm hồ Hỗn Độn Long làm gì?”, Hướng Ly Ly thắc mắc. Mọi người cũng nhìn về phía Diệp Bắc Minh.
“Tìm người!”
Diệp Bắc Minh dứt khoát nói ra mục đích.
Hướng Ly Ly càng thêm tò mò: “Vị trí của hồ Hỗn Độn Long rất đặc biệt, nó nằm ở bên trong một vết nứt không gian hư vô!”
“Vết nứt này cũng chẳng tầm thường mà có ngàn vạn khe hở, làm cho. những thế giới tương đồng như thế giới Bản Nguyên có thể thông qua hồ Hỗn Độn Long tương tác với nhau!”
"Nghe nói không gian trong hồ Hỗn Độn Long là do các thế giới xảy ra chiến tranh kinh thiên động địa tạo thành, do đó khoảng không gian này vẫn luôn ở
trạng thái nứt vỡ!"
“Sau này không biết vì sao trong vết nứt xuất hiện dòng nước đen vô tận tràn ngập vết nứt không gian!"
"Những dòng nước đen này rất kỳ lạ, những người tu võ bình thường bị nhiễm phải sẽ mất hết sức lực, nếu rơi vào trong sẽ không thể ra ngoài!"
“Muốn tiến vào hồ Hỗn Độn Long cần phải có một loại thuyền đặc biệt!" “Thuyền gì?”
Hướng Ly Ly mỉm cười lắc đầu: "Đừng nhìn tôi, nhà tôi không cớ”.
Diệp Bắc Minh chuyển hướng sang Vương Quỳnh!
"Đừng nhìn cô ấy, nhà họ Vương cũng không có đâu”, Hướng Ly Ly kiêu ngạo nói.
Vương Quỳnh cười khổ gật đầu!
Đúng lúc này.
Một ông già mặc áo xanh bước vào sảnh lớn của cửa hàng, gương mặt đong đầy nét cười, nói với Diệp Bắc Minh: “Chào cậu Diệp, tôi tới từ nhà họ Giang!”
“Cô chủ Tiên Nhi nhà chúng tôi tổ chức yến tiệc ở lầu Thiên Kiêu, mời cậu nể mặt tới đó kết bạn một phen!”
Hướng Ly Ly mặt đầy cảnh giác: “Giang Tiên Nhỉ? Cô ta muốn làm cái gì?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!