Hà Tinh Hà thở hổn hển từng ngụm, cả cơ thể hắn khế run rẩy, thậm chí còn không kịp chữa trị cho Hà Đức Bản, người có phần thân dưới đã biến mất!
"Lần này thật sự quá nguy hiểm! Vậy là thất bại rồi!”
“Tên nhãi đó rốt cuộc có lai lịch gì? Thanh kiếm đó vậy mà còn khủng bố hơn cả Thủy Tổ Ma Đao!”, Hà Tinh Hà rút ra nửa thanh Thủy Tổ Ma Đao nứt vụn còn lại mà đau thấu ruột gan!
Nếu không phải vì thanh kiếm đó.
Thủy Tổ Ma Đao tuyệt đối sẽ không bao giờ bị đánh gấy!
Sức mạnh của một thanh đạo bị chém nửa vời chắc chắn sẽ giảm sút đi rất nhiều!
Nhưng may mắn thay hắn vẫn giành được dòng khí hỗn độn!
Tuy rằng chỉ ước chừng một mét khối, nhưng chỉ cần hắn luyện hóa toàn bộ khối khí hỗn độn này, thật khó để tưởng tượng sẽ có những thay đổi về chất như thế nào!
“Anh, em nhớ kỹ thằng nhãi đó rồi!”
Giọng nói âm u đầy hận thù của Hà Đức Bản vang lên, trong mắt giăng đầy tia máu cùng sát ý: “Hắn dám đối xử với em như vậy, đợi em bình phục xong nhất
định phải đi tìm hắn tính sổ!”
“Em muốn hắn, còn có cha mẹ hắn phải chết một cách bi thảm nhất, em còn muốn bọn chúng tiêu tan thần hồn!”
“Vĩnh viễn không thể đầu thai!!!”, trong lòng Hà Tinh Hà cũng dâng lên ngọn lửa giận dữ: “Nếu không phải tại em thì cũng sẽ không xảy ra chuyện này!”
“Trước khi vết thương bình phục, em phải ở yên trong nhà không được phép ra ngoài!”
“Nếu lần sau còn xảy ra chuyện tương tự, không cần tới thằng nhãi đó mà anh sẽ là người trực tiếp phế bỏ em!”
“Anh, không lẽ cứ bỏ qua như vậy sao?”, Hà Đức Bản cảm thấy rất oan ức. Hà Tinh Hà cười gắn một tiếng: “Bỏ qua? Anh phải giết chết tên nhãi đó!”
Đột nhiên.
Bùm, bùm, bùm!
Bên ngoài gian phòng bỗng vang lên tiếng gõ cửa dồn dập: “Cậu chủ, ông chủ nói, nếu cậu trở về thì lập tức tới sảnh tiếp khách một chuyến!”
“Sư phụ của cậu sáng nay vừa tới, còn dẫn theo vài người bạn”. “Sư phụ tới rồi sao?” Hà Tinh Hà có chút kích động.
Người sư phụ này của hắn vẫn luôn có hành tung bí ẩn, du hành giữa các thế giới lớn để tìm kiếm di tích truyền thừa cổ xưa!
Cơn gió nào đã đưa ông ấy tới nhà họ Hà vậy?
Còn đưa theo bạn bè?
Nghĩ đến đây, Hà Tinh Hà gấp rút thay bỏ bộ quần áo bê bết máu rồi đi thẳng tới sảnh tiếp khách.
Một người đàn ông trung niên, hai ông già và một cô gái trẻ đang tán gẫu.
Hà Tinh Hà tiến vào một sảnh tiếp khách lộng lẫy như cung điện, ba mươi sáu nữ hầu hai bên đồng loạt cúi chào: “Cậu chủ tới ạ”.
Hà Tinh Hà cũng không liếc mắt nhìn họ một cái mà khụy một gối quỳ xuống trước mặt một người đàn ông mũi khoằm trong số đó: “Đệ tử Hà Tinh Hà chào sư phụ! Chal”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!