Diệp Bắc Minh muốn leo lên nữa, nhưng lại bị một luồng lực lượng mạnh mẽ ngăn cản!
Không thể tiến thêm được nữa! "Chuyện gì vậy?"
Diệp Bắc Minh nghỉ hoặc.
Nguyên Thi Vũ và Tiêu Phi Yên đi lại gần: "Diệp công tử, Tháp Đế Cốt có giới hạn đấy, mỗi người chỉ có thể leo lên Tháp Đế Cốt một lần trong một canh giờ thôi!"
Hai người đều đội mũ rộng vành, xung quanh có một tấm màn che khuất gương mặt xinh đẹp.
Nếu không che đi, với nhan sắc của họ, rất dễ gây xôn xao! Diệp Bắc Minh lập tức hiểu ra: "Hóa ra là thế!" Bỗng nhiên...
"Nhóc con, giao nộp con dao găm đó cho tao, rồi quỳ xuống dập đầu một vạn cái thật kêu cho bản công tử!"
Uông Hằng quấn băng vải trên mặt đi tới, phía sau có hai lão giả đạt cảnh giới Chân Quân!
Qua lớp băng vải, chỉ lộ ra một đôi mắt lạnh lếo: "Nếu không, bản công tử sẽ khiến mày..."
Câu nói còn chưa dứt!
Diệp Bắc Minh hơi bực tức, bước từng bước đến trước mặt Uông Hằng: "Người mà bố mày đắc tội còn ít à? Đúng là con chó con mèo gì cũng đều dám to mồm trước mặt tao!"
Anh giơ nắm đấm lên tung ra một quyền!
"Bảo vệ công tử!"
Hai lão giả Chân Quân quát lên một tiếng.
Lập tức chặn trước mặt Uông Hằng!
Một lão giả mặt đen dữ tợn cười nói: "Nhóc con, gan của mày lớn đấy, dám đụng đến người nhà họ Uông!"
Một quyền đấm về phía nắm đấm của Diệp Bắc Minh: "Chết đi!" Một quyền vô cùng hung ác thô bạo!
Trực tiếp va chạm với nắm đấm của Diệp Bắc Minh!
Răng rắc! Một tiếng giòn tan vang lên.
Nắm đấm của lão giả mặt đen vỡ tung ra, cả cánh tay biến thành làn huyết vụ rồi tan biến!
"A... mày... mày là ai vậy?" Sắc mặt lão giả thay đổi dữ dội.
Diệp Bắc Minh vốn đã bực tức, giờ lại có thêm nhiều kẻ đến gây rối như vậy!