Diệp Bắc Minh giơ tay, ma khí ngưng tụ thành ba cái xích quấn lên cổ ba người!
“Quỳ xuống đất bò đi cho bản thánh tử! Chỗ nào đông người thì bò đến chỗ đó!”, Diệp Bắc Minh ra lệnh.
Ba người bò dưới đất, tay chân gãy hét, giống như một con chó! “lãi!”
“Thánh Tử Ma Tộc này điên rồi sao?”
“Lại coi họ thành con chó?”
Đồng tử của mấy trăm ngàn người ở hiện trường co lại, sợ đến tìm gần như nổ tung!
Đây là tát vào mặt của điện Huyết Nguyệt, Võ Cực Tông, bốn thánh địa lớn trước mặt nhiều người mài!
“Không hổ là Ma tộc, quá hống hách rồi!”
“Wãi...lợi hại!"
Rất nhiều võ giả nuốt nước miếng.
“Mày... làm sao mày dám đối xử với bọn tao như vậy?”
Ba người Ngô Nguyên, Giang Thiên Minh, Hà Thành đều thộn ra! Tức đến toàn thân run rẩy!
Diệp Bắc Minh chẳng thèm phí lời: “Không làm chó, thì chết đi!” “Chó địa ngục, nuốt chửng bọn họ đi!”
Một ý niệm, chó địa ngục xông ra từ túi Càn Khôn!
Nhe răng nhe lợi xông đến!
“A... đừng!”
“Tôi tình nguyện làm chó, gâu gâu gâu....”
Ba người sợ đến lặn lộn dưới đất, điên cuồng bò đến con phố náo nhiệt nhất đế đô!
Vù!
Các võ giả còn lại thấy vậy, đều nhường ra một lối đi, không có ai dám ngăn Diệp Bắc Minh nữa!
Toàn thân Nguyễn Thanh Từ cứng đờ, ngây ngốc nhìn bóng lưng của Diệp. Bắc Minh, mau chóng đuổi theo.
Sinh nhật trăm tuổi của công chúa Thần Quốc Hỗn Độn! Tất cả tề tựu đông đủ ở Đế Đô!
'Trên đường phố người đông nghìn nghịt, Diệp Bắc Minh dắt theo ba người bò dọc theo con phố, dẫn đến màn chấn động!
“Có chuyện gì vậy? Thú cưng sao?”
“Đợi đã! Đó chẳng phải là Ngô Nguyên, con trai của đại trưởng lão điện Huyết Nguyệt sao? Tháng trước tôi còn từng uống rượu với anh ta!”
“Giang Thiên Minh! Ôi trời ơi! Thiếu tông chủ của Võ Cực Tông, Giang Thiên Minh, bố của anh ta là đại năng cảnh giới Thiên Quân đó!”
“ỨỰc ực... Hà Thành Xuyên! Lão Hà là trưởng lão của một trong bốn thánh địa lớn đó!”
“Tên nhóc này là ai?” Rất nhiều người lộ ra vẻ kinh sợi Nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Chín mươi chín phần trăm số người ở đây đều không chọc vào được bất kỳ ai trong ba người này!