Đôi mắt long lanh, nước mắt vẫn chưa khô, đáng thương.
Diệp Bắc Minh châm rãi ôm lấy cô ta.
Vừa ngủ không lâu, hơi thở của Nguyễn Thanh Từ càng lúc càng dồn dập.
Hít sâu một hơi, rồi nghiêm túc lên tiếng: “Anh Diệp, tôi muốn cho anh...”
Lúc này.
“Dạ Thần! Cút ra đây!”
Một giọng gào truyền khắp cả Lầu Đế Khuyết!
Nghe thấy giọng này, đôi mắt của Nguyễn Thanh Từ hiên lên tia sợ hãi: “Anh Diệp, là Tù Thiên! Tù Thiên đến rồi!”
“Anh Diệp, anh tuyệt đối đừng ra ngoài, Tù Thiên rất khủng bố, thực sự rất khủng bối”
“Cả thế hệ thanh niên của Nguyên tộc không ai là đối thủ của hắn, tuy hắn chỉ là cảnh giới Bản Nguyên, nhưng người cảnh giới Chân Quân cũng không phải là đối thủ của hắn!”
“Anh sẽ chết đấy...”
Ôm chặt cánh tay của Diệp Bắc Minh.
Cầu xin
Không cho anh đi!
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Đừng sợ, đợi tôi quay lại”.
Nói xong rồi tách ngón tay của Nguyễn Thanh Từ ra, đẩy cửa đi ra.
Lúc này, Lầu Đế Khuyết vẫn sáng trưng.
Những võ giả đang ngủ cũng đều tỉnh dậy, chỉ thấy Tù Thiên đi trên không trung, khí tức cường mạnh bao trùm cả Lầu Đế Khuyết!
“Hắn chính là Tù Thiên sao?” “Khí thế thật khủng bố, tôi lại muốn quỳ trước hẳn...”
Các võ giả phía dưới ngẩng đầu nhìn lên trời, có một cảm giác muốn quỳ xuống bái lạy!
Lúc này. Cánh cửa của lầu số một Thiên Tự mở ra, Diệp Bắc Minh đứng ở cửa!
Tù Kiếm hét lên với giọng khàn khàn “Anh! Chính là hắn! Tên nhóc này chính là là Dạ Thần!”
“Là hắn đã phế đan điền của em! Em muốn hắn chết!”
Tù Thiên từ trên cao nhìn xuống, ra lệnh như đế vương: “Quỳ xuống trước mặt em trai tao cầu xin tha thứ cho mày!”
“Hay là hai anh em mày cùng quỳ xuống dưới chân tao đi! Quỳ xuống cho. tao!”, giọng của Diệp Bắc Minh vang lên như thiên lôi!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!