Thanh niên tóc ngắn bên cạnh nghỉ hoặc: “Tù Kiếm, anh sao thế?”
Tù Kiếm lướt nhìn xung quanh một cái, nhếch miệng: “Không biết làm sao, tôi rất không vui với nơi này!”
“Đặc biệt là chín mươi chín tòa Long Sơn, lại ngưng tụ các loại thế vận trời đất!”
Thanh niên tóc ngắn cười thú vị: “Nếu đã không vui, thì hủy là được”.
“Tôi cũng có ý này!”
Tù Kiếm tùy tiện gật đầu, tung một chưởng ra!
Ầm ầm!
Chín mươi chín tòa Long Sơn của điện Thần Hoàng phát ra tiếng lớn kinh thiên động địa, cho dù mỗi một tòa Long Sơn có trận pháp Tổ Cảnh phòng ngự cũng không ngăn được uy lực của một chưởng của Tù Kiếm!
Toàn bộ sập đổi
“Thế này dễ chịu hơn nhiều rồi”, khóe miệng của Tù Kiếm nhếch lên nụ cười, cùng thanh niên tóc ngắn biến mất.
Đám người điện Thần Hoàng vẫn quỳ dưới đất, trong đôi mắt đầy kinh hoàng: “Trời ơi... Thần sơn của chúng ta...”
“Không!” “Toàn bộ thần sơn đều sập đổ...”
Cất Ngọc Tổ Long đi.
Trần Lục Chỉ vội vàng lên tiếng: “Diệp tông chủ, cậu đã có được mọi thứ cậu muốn, bất kể nội dung bức thư là gì, tôi cũng không hứng thú!”
“Chỉ cần cậu giữ lời hứa, tha cho lão phu một mạng là được, cậu có thể rời khỏi nhà họ Trần rồi”.
Diệp Bắc Minh cười như không cười nhìn lão ta: “Tôi nói tha cho ông lúc nào?”
“Cậu... Khuôn mặt Trần Lục Chỉ trắng bệch: “Cậu không giữ chữ tín!”
Diệp Bắc Minh cười: “Chuyện mà tôi chưa từng hứa, tại sao phải giữ chữ tín?”
“Cậu vội đuổi tôi đi nhanh thế làm gì? Chẳng lẽ cấm địa nhà họ Trần còn có bí mật gì?”
Trần Lục Chỉ sợ giật mình.
Vội lắc đầu: “Không... đâu có bí mật gì, bí mật lớn nhất chính là chiếc hộp kim loại này”.
“Diệp tông chủ đã mở được chiếc hộp, cậu cũng lấy đi thứ bên trong rồi mà?”
“Vậy sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!