“Tôi không hiểu, cô có việc gì muốn nhờ tôi giúp?” Diệp Bắc Minh cau mày.
Lạc Khuynh Thành lướt nhìn anh một cái: “Cậu nên biết thân phận của tôi, thần hoàng Khuynh Thành của điện Thần Hoàng!”
“Tôi không phải đại sư tỷ của cậu, đại sư tỷ của cậu chỉ là một tấm thân chuyển thế mà tôi tu luyện công pháp, chỉ có điều cô ta đã sinh ra ý thức của riêng mình!”
Diệp Bắc Minh cất giọng run run: “Cho nên, đại sư tỷ của tôi không còn nữa?”
“Đúng!”
Lạc Khuynh Thành gật đầu.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, một luồng sát ý ngút trời bùng phát!
Nhiệt độ trong cả hội trường giảm xuống mấy đội!
Lạc Khuynh Thành lại cảm nhận được nguy hiểm!
Cô ấy có ảo giác, nếu người đàn ông trước mặt thực sự ra tay có thẻ có cũng có thể giết cô ấy!”
“Nhưng, ý thức đó của cô ta vẫn chưa chết, mà ở sâu trong cơ thể tôi!” Sát ý của Diệp Bắc Minh liền giảm bớt: “Cô đến tìm tôi có mục đích gì?” Lạc Khuynh Thành mỉm cười: “Làm một cuộc giao dịch với cậu!”
“Giao dịch gì?”, Diệp Bắc Minh cau mày.
Lạc Khuynh Thành nói: “Ý thức của đại sư tỷ cậu rất mạnh, tôi đã thử mấy cách cũng không thể hoàn toàn luyện hóa cô ta!”
“Nói cách khác, bây giờ cô ta đã là một ý thức độc lập, ở lại trong cơ thể tôi cũng rất rắc rối!”
“Nếu cậu giúp tôi tiến vào khu thí luyện của điện Thần Hoàng, và lấy từ đó ra một thứ, tôi có thể bảo đảm trả lại một tia thần hồn của đại sư tỷ của cậu cho
cậu!”
Diệp Bắc Minh khế động trong lòng: “Có thể khiến đại sư tỷ của tôi sống lại ư?
Lạc Khuynh Thành suy nghĩ, chậm rãi lên tiếng: “Không thể!” “Cô giỡn tôi hả?”
Trong lòng Diệp Bắc Minh nổi lên cơn lửa giận!
“Nhưng...”
“Cô nói chuyện không thể nói hết một lần hả?”
Lạc Khuynh Thành hỏi lại: “Cậu cho tôi cơ hội ư?”