“Hu hu, tay của Nặc Nhi đau quá...”
“Nặc Nhi...”
Mấy sư tỷ mềm lòng.
Diệp Nặc tìm được cơ hội, đột nhiên bùng phát! Phập! Phập! Phập!
Bảy sư tỷ phun ra ngụm máu tươi, bị đánh bay đi!
Diệp Bắc Minh nhân cơ hội dùng Ảnh Thuấn, tóm lấy hai tay hai chân của Diệp Nặc: “Cút ra khỏi cơ thể của con gái tôi”
“Hu hu, bố ơi, bố làm con đau...”
“Nặc Nhi đau quá!”
“Bắc Minh..., Đông Phương Xá Nguyệt đau lòng.
Lần này, bất luận Diệp Nặc cầu xin thế nào, Diệp Bắc Minh vẫn tỏ vẻ mặt lạnh lùng, không hề động lòng: “Tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, cút ra khỏi cơ thể con gái tôi!”
“Nếu không, tôi sẽ cho ông thần hồn tiêu tan!”
“Tôi chỉ đếm đến bal”, Diệp Nặc thấy cầu xin vô ích, lập tức cười: “Ha ha ha, bản tọa không tin người dám!”
Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng.
'Thấy Diệp Bắc Minh bắt đầu đếm thật, sắc mặt của Diệp Nặc sầm xuống: “Mà có tin một ý nghĩa của bản tọa, thì có thể cho con gái mày thần hồn tiêu tan không?”
Diệp Bắc Minh tiếp tục nhả ra một chữ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!