“Suýt!”
Sau khi tông chủ Trấn Hồn Tông rơi xuống đất, mọi người lại hít khí lạnh!
Chỉ thấy.
Tay phải của tông chủ Trấn Hồn Tông hoàn toàn biến mất!
Vị trí bả vai lộ ra vết thương khủng bố đầm đìa máu tươi! Thanh Huyền Tử nheo con mắt đục ngàu: “Sức mạnh của xương Chí Tôn lại khủng bố như vậy! Một cảnh giới Thần
Hoàng lại bị một quyền của hắn đánh nổ một cánh tay!”
“Kẻ này vừa vào thần giới, còn chưa chuyển hóa thần lực, ngưng tụ thần cách phải không?”
“Một khi hẳn thoát xác, sợ rắng ngay cả chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn!”
“Cái gì?”
Các võ giả có mặt khác đều hít khí lạnh, kinh hãi nhìn sang Diệp Bắc Minh!
Kỷ Sinh nuốt nước miếng: “Không... không thể nào, tên nhóc nay vừa tiến vào thần giới!”
“Cho dù hắn chuyển hóa thần lực, ngưng tụ thần cách cũng không thể nào đánh bại được chúng ta!”
Độc Cô Bá Đạo lại nghiêm túc gật đầu: “Quốc sư nói đúng, thiên phú khủng bố của kẻ này đã vượt qua dự đoán của chúng ta!”
“Hôm nay hắn không chết, sau này chắc chắn sẽ là đại họa của chúng tai”
Hai người không còn do dự, hai luồng sát cơ băng lạnh lập tức khóa chặt Diệp Bắc Minh!
Cơ thể càng hóa thành hai tàn ảnh mau chóng lướt đến! “Giết!”
Diệp Bắc Minh cảm nhận sát kinh thiên, hai nắm đấm cùng bùng phát!
Gru!
Hai con huyết long xông ra, tiến về phía Độc Cô Bá Đạo và Thanh Huyền Tử!
“Phá cho tôi!"
Hai người hùng hổ tấn công, khoảnh khäc huyết long bị đánh tan bùng phát ra năng lượng cường mạnh!
Hai người bị đánh bay ra, đáp xuống đấtr ồi lùi lại ba bốn bước!
“Nhìn thấy chưa?”
Độc Cô Bá Đạo tỏ sắc mặt nghiêm túc.
Thanh Huyền Tử gật đầu mạnh: “Nhìn thấy rồi, kẻ lại có thể cùng lúc đánh lui hai người chúng tôi, tương lai của hẳn đúng là không thể dự đoán!”
“Vậy thì cho hän không có tương lail