Thạch Trung Hổ đã công nhận thân phận chủ nhân của Diệp Bắc Minh!
Thấy Diệp Bäc Minh tỏ vẻ mặt bình tĩnh, Thạch Trung Hổ không nhịn được nói thêm một câu: “Chủ nhân, cậu thực sự kiềm chế được sao?
“Người ta đã đuổi cậu đi như vậy, cậu không tức giận chút nào sao?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên cười: “Đối với tôi, nhà họ Ngư cũng như người qua đường”.
“Tôi cứu Ngư Thất Tình cũng coi như đã hoàn toàn trả ân tình cho cô †a, con người đều hướng về cái lợi tránh cái hại, tôi có gì phải tức giận?”
Thạch Trung Hổ vẫn tức giận không thôi: “Tôi vẫn không thể hiểu được, thực lực của chủ nhân khủng bố như vậy!”
“Trong cơ thể còn có hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn, lại có một thanh binh khí tiền đồ vô lượng!”
“Rốt cuộc lão tổ của nhà họ Ngư sợ cái gì?”
Diệp Bắc Minh không lăn tăn, trực tiếp chuyển chủ đề: “Đừng nghĩ nhiều quá, đưa tôi đến rừng rậm Tinh Hồn!”
“Vâng!”
Tuy Thạch Trung Hổ bất mãn với cách làm của nhà họ Ngư.
Nhưng nghe thấy Diệp Bắc Minh nói như vậy, cũng không dám nói gì!
Dẫn Diệp Bắc Minh trực tiếp đi về hướng rừng rậm Tinh Hồn.
Sau một ngày, đã đến được rừng rậm Tinh Hồn. Dấy núi cao mấy trăm ngan mét liên miên vô tận.
Khí thế hào hùng, kéo dài hàng trăm triệu dặm!
Diệp Bắc Minh giật khỏe miệng: “Đây là rừng rậm ư?”
Thạch Trung Hổ cười giải thích: “Chủ nhân, rừng rậm Tinh Hồn chỉ là một cách gọi”.
“Trên thực tế, nơi này là biên giới giữa nhân tộc và yêu tộc, chỉ cần xuyên qua rừng rậm Tinh Hồn, đối diện chính là lãnh thổ của yêu tộc!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!