Ngư Thất Tình chỉ đành thề theo yêu cầu của lão tổ.
Các lãnh đạo cấp cao khác của nhà họ Ngư cũng thề theo.
Diệp Bắc Minh nhìn lão tổ nhà họ Ngư: “Cảm ơn tiền bối thay tôi giữ bí mật này!”
Tuy để người khác biết bí mật này cũng không sao!
Nhưng.
Lão tổ nhà họ Ngư đã tỏ thái độ như vậy!
Lão tổ nhà họ Ngư dường như nhìn ra suy nghĩ của Diệp. Bắc Minh, giọng điệu trầm trọng: “Diệp tông ch, có phải cậu suy nghĩ giống họ không?”
“Cảm thấy chuyện này truyền ra ngoài thì cũng không sao?”
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lúc, gật đầu: “Đúng thế!"
“Cậu có biết, chuyện này sẽ gây ra họa sát thân cho cậu không?”
Đôi mắt của lão tổ nhà họ Ngư cực kỳ nghiêm trọng.
Diệp Bắc Minhh thản nhiên nói: “Tiền bối, trong cơ thể tôi có hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn”.
“Qua mấy ngày nữa sợ rằng sẽ truyền khắp cả thần giới, tôi đã gây ra họa sát thân rồi!”
“Thêm một thanh kiếm, hình như cũng không sao chứ?” “Không! Cậu không hiểu!”
Lão tổ nhà họ Ngư lắc đầu, nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc: “Xương Chí Tôn đúng là đã gây cho cậu họa sát thân, nhưng sau khi vượt qua cảnh giới thần hoàng, thần cốt trong cơ thể võ giả đã định hình!”
“Cần thêm xương Chí Tôn của cậu cũng không có tác dụng gì”
“Cho nên, người trên cảnh giới thần hoàng chắc chắn sẽ không vì xương Chí Tôn mà truy giết cậu!”
“Nhưng thanh kiếm này thì khác!”
“Cậu biết một thanh binh khí có thể hấp thụ sức mạnh của võ giả, có nghĩa là gì không?”
Diệp Bắc Minh ngẩn người, anh vẫn chưa nghĩ kỹ.
Lão tổ nhà họ Ngư trả lời thay anh: “Việc này có nghĩa là tiềm lực của thanh kiếm vô cùng vô tận!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!