Diệp Bắc Minh cau mày: “Ân tình mà tôi nợ cô, tôi đã trả lúc ở học viện Viễn Cổ rồi!”
Ngư Thất Tình ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ cầu xin: “Anh Diệp, tôi biết anh không nợ gì tôi hết, nhưng ông ấy là bố của tôi!”
“Xin anh Diệp nể tình lúc ở thành Thiên Dung, Thất Tình cũng từng giúp anh vài lần!”
“Tha cho bố tôi một mạng đi, Thất Tình nguyện từ nay về sau làm trâu làm ngựa báo đáp anh Diệp!”
“Thậm chí, nếu anh Diệp coi thường Thất Tình, Thất Tình một mạng đổi một mạng cũng được!”
Nói xong.
Ngư Thất Tình lấy ra một con dao găm, đâm về phía cổ họng của mình!
“Choang một tiếng vang lên, một luồng sức mạnh ập đến. Con dao găm bay đi!
Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Đây là lần cuối cùng, đầu của bố cô tạm thời được giữ trên cổ của ông ta!”
Nắm ngón tay nắm lại! Mười ba cây kim châm bay về lòng bàn tay!
Ngư Chính Dương giống như chết một lần, năm dưới đất không ngừng run rẩy!
Nỗi đau, sợ hãi vừa nãy, ông ta không muốn chịu thêm lần thứ hai!
“Cảm ơn anh Diệp, cảm ơn anh Diệp!”, Ngư Thất Tình kích động xông đến.
Diệp Bắc Minh chuyển ánh mắt, nhìn sang Ngư Thanh Thư: “Còn mày, kích bác những người ở đây sỉ nhục chín sư tỷ của tao!”
“Đáng chết!”
Năm ngón tay áp xuống!
Ngư Thanh Thư sợ đến gào thét” “Cứu tôi... Ngư Thất Tình, con tiện nhân này mau cứu tôi!”
Phụt! Một luồng sương máu nổ tung! “Con trai..", đồng tử của Ngư Chính Dương co lại.
Sau đó, ánh mắt của Diệp Bắc Minh khóa chặt mấy chục người đám gã đàn ông mập.
Chính họ lên tiếng sỉ nhục chín sư tỷ: “Tôi từng cho các người cơ hội, các người lại không biết trân trọng!”
“Bây giờ, vui vẻ hưởng thụ cái chết đi!”
“Cái chết? Ha ha ha!”, đôi mắt gã đàn ông mập đỏ bừng cười lớn: “Diệp Bắc Minh, mày nghĩ mày là ai, vừa dung hợp
hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn thì vô địch hả?”
“Mấy chục người chúng tôi cùng liên thủ, không tin không giết người mày, xông lên cho tôi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!