Diệp Bắc Minh vội bổ sung một câu: “Tuy lúc đó đại sư tỷ ngã xuống!”
“Nhưng sau đó thần hồn của tỷ ấy tự thoát khỏi đài đoạn hồn, đợi khi đệ gặp lại tỷ ấy thì là ở trên đài phong thần!”
“Đệ chắc chắn người đó là đại sư tỷ, nhưng tỷ ấy như không quen đệ vậy!”
Nhớ lại tình hình lúc đó.
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lúc: “Đệ nghĩ, đại sư tỷ có lẽ có suy nghĩ của mình!”
“Nơi này không thể ở lâu, chúng ta rời khỏi thành Vạn Tượng trước thì hơn!”
“Rời khỏi?”
Ngoại trừ Vương Như Yên và Lục Tuyết Kỳ vừa lấy lại linh hồn, bảy sư tỷ còn lại đều cau mày theo bản năng!
“Khó! Khó! Quá khó!”
Đông Phương Xá Nguyệt cười khổ một tiếng: “Nếu chúng †a có thể rời khỏi đây thì sớm đã rời khỏi rồi”.
Diệp Bäc Minh nghi hoặc: “Sao thế? Chẳng lẽ các tỷ không thể rời khỏi?”
Đạm Đài Yêu Yêu nhìn Diệp Bắc Minh một cái: đệ, không chỉ là các tỷ không thể rời khỏi!”
“Đệ cũng không thể rời khỏi!”
“Vô số võ giả lén vượt biên trong thành Vạn Tượng đều không thể rời đi!”
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt không hiểu: “Tại sao?”
Đạm Đài Yêu Yêu giải thích: “Thần giới khác với hạ giới, pháp tắc của thần giới vô cùng hoàn thiện!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!