Cảnh tượng xuất hiện khiến ai cũng khiếp sợ!
Tim vừa mới chuyển xong, vậy mà lại bị Diệp Bắc Minh lấy ra.
Đám người Diệp Thần Y cũng sợ đến trợn tròn mắt.
Diệp Bắc Minh đặt tim của Hạ Nhược Tuyết vào trong cơ thể cô ấy.
Đồng thời, lấy ra mười ba cây kim bạc!
Đâm vào huyệt đạo của Hạ Nhược Tuyết.
Quỷ Môn Thập Tam Châm!
Hồi sinh người chết!
Giả Thiếu Lâm như sắp phát điên: “Long Nhi!!!”
Khoảng 30 giây sau, Hạ Nhược Tuyệt đã tỉnh lại.
Cô ấy mở mắt, mơ hồ nhìn thấy Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh... là... là cậu sao?”
“Tớ chết rồi ư?”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Nhược Tuyết, yên tâm, cậu sẽ không chết đâu”.
Hạ Nhược Tuyết cười nhợt nhạt rồi ngất xỉu.
Nhìn thấy Hạ Nhược Tuyết không sao, Diệp Bắc Minh xoay hướng mắt: “Các người đáng chết!!!”
Giả Khiếu Lâm khóe mắt co quắp: “Cậu là ai?”
Phốc!
Trả lời ông ta chính là một kiếm chém tới của Diệp Bắc Minh!
“Bố!”
“Ông cụ!”
Đám người nhà họ Giả kêu lên.
Diệp Bắc Minh đi ra khỏi nhà bọn họ giống như thần chết.
Ba mươi phút sau.
Diệp Bắc Minh ôm Hạ Nhược Tuyết rời đi, quay lại phòng trọ của cô ấy.
Tôn Thiến đã quay về, nhìn thấy Hạ Nhược Tuyết toàn thân là máu, Diệp Bắc Minh cũng ướt sũng người, Tôn Thiến sợ đến ngây người.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Nhược Tuyết sao vậy?”
Tôn Thiến vô cùng gấp gáp.
Diệp Bắc Minh viết một vài dược liệu ném cho Tôn Thiến, hô lớn: “Tôn Thiến, lập tức mua cho tôi một vài loại thuốc bắc”.
“Được, tôi lập tức đi đây”.
Tôn Thiến biết, những dược liệu này để cứu Hạ Nhược Tuyết.
Cô ta chạy ra khỏi tiểu khu, xông pha trong màn mưa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!