“Tổng giám đốc Ngụy, tôi muốn ở thành đại lý của đan dưỡng nhan!”
“Tổng giám đốc Ngụy, bao nhiêu tiền một viên đan dưỡng nhan? Dù bao nhiêu tiền tôi cũng mua!”
Toàn hội trường sôi sục!
Diệp Bắc Minh để lại đan dưỡng nhan, rồi rời đi không dấu vết.
“Tổng giám đốc Ngụy, tôi hy vọng được trở thành người sử dụng đan dưỡng nhan đầu tiên”, Triệu Lâm kích động nói.
Ngụy Yên Nhiên chẳng thèm để ý người này.
Tìm kiếm Diệp Bắc Minh khắp nơi.
Nhưng đợi khi Ngụy Yên Nhiên phản ứng lại.
Diệp Bắc Minh đã biến mất từ lâu!
…
Mười năm phút sau.
Diệp Bắc Minh xuất hiện trong xe của Tô Mạc Già.
Chiếc xe di chuyển về phía thành phố Trung Hải.
Hôm nay, anh định đi khiêu chiến Quân Kiếm Phong.
Khoảnh khắc Tô Mạc Già nhìn thấy Diệp Bắc Minh, trái tim thót lại: “Tiểu sư bá, mới ba ngày không gặp, sao tôi cảm thấy khí thế của người anh đều thay đổi nhỉ?”
“Vậy sao? Thay đổi chỗ nào?”, Diệp Bắc Minh nói.
Tô Mạc Già ngắm Diệp Bắc Minh một lượt.
Lúc thì cau mày.
Lúc thì trầm tư.
Lúc thì nghi hoặc.
Lúc thì ra vẻ bừng tỉnh.
Cuối cùng cô ta lắc đầu nói: “Không biết thay đổi chỗ nào, nhưng có một cảm giác”.
“Ba ngày trước, tôi cảm thấy anh là một con mãnh hổ!”
“Ba ngày sau, tôi cảm thấy anh là một con rồng thật!”
Đương nhiên cô ta không biết, trong ba ngày ngắn ngủi.
Diệp Bắc Minh đã từ võ linh tiến vào cảnh giới võ vương!
Nếu biết, chắc chắn sẽ chấn hãi đến chết.
Diệp Bắc Minh khẽ cười: “Cô bị ảo giác rồi”.
“Có lẽ vậy”.
Tô Mạc Già gật đầu.
Cô ta càng nhìn Diệp Bắc Minh lại càng kinh hãi!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!