Còn người đàn ông mặc áo đuôi tôm trông như quý ông lại là cảnh giới võ linh.
Đội quân át chủ bài của Hùng Quốc bọn họ - đội quân Hắc Hùng.
Tương đương với Long Hồn của Long Quốc.
Đoàn quân gấu bắc cực của Lang Quốc!
Đoàn quân võ sĩ Thiên Hoàng của Đông Doanh!
Đoàn quân Hoàng Gia của Ưng Quốc!
Vào đại hội quân võ được tổ chức ba năm một lần, các nước trên thế giới đều sẽ phái đội quân chủ lực tham gia.
Nói là đại hội quân võ, thực tế là cuộc thi giữa đội quân chủ lực của các quốc gia.
Ba người Dư Thiên Long, Đường Văn Quân, Dương Huyên Hách cũng đi vào, phía sau là một đội binh sĩ tinh nhuệ Long Hồn.
Tất cả đều là võ giả cấp tông sư!
Nhìn thấy Diệp Bắc Minh dẫm chân lên đầu Bruce Rudolf.
Đồng tử của đám người Dư Thiên Long co mạnh lại.
Đều bị dọa sợ muốn chết!
Mẹ kiếp!
Ông ta là thượng tướng bốn sao của Hùng Quốc đó, thân phận địa vị tương đương với một chủ tịch tỉnh của Long Quốc đấy!
Đường Văn Quân ngẩn người, không thể tin nổi nhìn Diệp Bắc Minh.
“Sao cậu dám đến đây?”
Dương Huyên Hách chấn động trong lòng.
“Diệp Minh Viễn, anh làm gì thế hả?”
Dư Thiên Long nghiêm giọng quát: “Cậu đang chơi với lửa đấy!”
“Còn không thả thượng tướng Rudolf, cậu biết cậu đã phạm tội lớn thế nào không?”
Cả đại sảnh yên lặng!
Đột nhiên.
Người đàn ông da trắng mặc áo đuôi tôm tỏ vẻ mặt thích thú: “Diệp Bắc Minh, tôi không tin anh thực sự dám giết tướng quân Rudolf!”
“Anh rất mạnh, thực sự rất mạnh!”
“Nhưng Rudolf là thượng tướng bốn sao của Hùng Quốc tôi, anh biết nếu giết Rudolf, sẽ có hậu quả thế nào không?”
“Ừm, thực sự anh không thể chịu được loại hậu quả này đâu”.
“Tôi bảo đảm, anh không dám giết Rudolf!”
Kế khích tướng!