Diệp Bắc Minh cầm kiếm Trấn Ngục, hai tay nổi đầy gân xanh.
Cánh tay không ngừng run rẩy!
Như thể lúc nào cũng có thể nổ tung!
Kiếm này nặng cả ngàn tỷ tấn!
Kiếm này khoáng đạt khí phách!
Kiếm này cổ xưa thần bí!
Suốt mười giây.
...
Diệp Bắc Minh không thể kiên trì được nữa.
Tiếng "loảng xoảng" thật lớn vang lên, kiếm Trấn Ngục rơi trên mặt đất.
"Hộc! Hộc! Hộc!"
Diệp Bắc Minh há to miệng thở phì phò, cả người gần như mất hết sức lực.
Để nâng kiếm Trấn Ngục lên, anh đã tiêu hao hết sức lực toàn thân!
Tiếng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chợt vang lên: "Nhóc, bản tháp chỉ có thể nói một câu, trâu bò!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không được, mặc dù có thể giơ lên".
"Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn mười giây".
"Mười giây thì đủ làm cái gì chứ? Không đủ để giết kẻ địch".
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm mặt lại: "Sai!"
"Sai?"
"Nhóc, kiếm Trấn Ngục ở không gian bên trong tháp Trấn Ngục, chỉ cần cậu nghĩ, nó sẽ có thể ra ngoài", giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm nghị.
"Thử suy nghĩ xem, lúc cậu đang chiến đấu với kẻ địch!"
"Đột nhiên trong đầu hiện lên một suy nghĩ, kiếm Trấn Ngục xuất hiện, chém xuống một kiếm!"
"Ai có thể đỡ được một kiếm này?"
"Mà một kiếm này chỉ cần một giây!"
"Cậu có thể ra tay mười lần!"
Hai mắt Diệp Bắc Minh tỏa sáng: "Có thể nháy mắt giết chết Thần Đế không?"
Giọng điệu tháp Càn Khôn Trấn Ngục khinh thường: "Thần Đế tính là thứ rác rưởi gì?"
"Cho dù là sư phụ của cậu đến cũng chưa chắc đón được một kiếm này!"
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Sư phụ tôi đâu có yếu đến thế chứ?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Lại sai!"
Diệp Bắc Minh: "..."
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tiếp tục nói: "Là do kiếm Trấn Ngục quá mạnh mẽ!"
Khóe miệng Diệp Bắc Minh co quắp động đậy: "Đù..."
...
Tinh Cung hôm nay cực kỳ náo nhiệt, vô số khách khứa bước đến, gần như muốn đạp hư cửa lớn của Tinh Cung.
Mặc dù hôm nay là sinh nhật của Nhan Như Ngọc.
Nhưng người được thảo luận nhiều nhất lại là Diệp Bắc Minh!
"Diệp Bắc Minh kia thật sự khủng bố như thế sao?"
"Đương nhiên là thật, lão phu tận mắt chứng kiến Thái Thượng trưởng lão của Thương Khung cung bị kẻ này giết trong chớp mắt!"
Một lão già mở miệng, nhớ lại tất cả cảnh tượng ngày hôm qua, khóe mắt không ngừng co rúm lại.
"Hít hà!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!