Diệp Thanh Lam nghiêm túc nói: "Minh nhi, mẹ không có nhiều thời gian lắm".
"Mẹ sẽ nói ngắn gọn thôi, con đã dung hợp con mắt thần ma rồi đúng không?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng thế".
Diệp Thanh Lam nghiêm túc nhắc nhở: "Nếu con đã dung hợp con mắt thần ma, vậy chắc hẳn cũng đã thức tỉnh huyết mạch Ma tộc".
"Mặc dù chỉ có một phần tư huyết thống Ma tộc!"
"Nhưng nếu bị người ngoài biết, con sẽ rất nguy hiểm!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Mẹ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
"Sao con lại rất nguy hiểm? Bố con ở đâu?"
Diệp Thanh Lam lắc đầu: "Lúc mẹ và bố con bị đuổi giết đã tách nhau ra, bây giờ mẹ cũng không biết ông ấy đang ở đâu!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh giật nảy cả mình, trên mặt tràn đầy vẻ giận dữ: "Là ai truy sát hai người?"
"Chuyện này rất phức tạp, tạm thời không thể giải thích rõ ràng cho con được".
Diệp Thanh Lam vẫn lắc đầu: "Minh nhi, chờ thực lực của con đủ cường đại, mẹ sẽ nói cho con biết tất cả!"
"Bây giờ chỉ cần tu luyện cho tốt!"
"Thứ nhất là trở thành chủ nhân của Côn Luân Hư, tiến vào Thiên Hạ Đệ Nhất các!"
"Bố con đã để lại cho con một thứ!"
Diệp Bắc Minh sững sờ.
Bố mình?
Anh nghiêm túc gật đầu: "Vâng!"
Giọng nói của Diệp Thanh Lam tiếp tục truyền đến: "Thứ hai, mẹ đã đồng ý với một vị tổ tiên nhà họ Diệp, sẽ sửa lại án xử sai vì nhà họ Diệp!"
"Thế nhưng mẹ rời đi rất vội vàng, chưa hoàn thành được lời hứa hẹn này".
"Con hãy thay mẹ đi hoàng triều Đại Chu một chuyến, lấy lại tất cả những thứ thuộc về nhà họ Diệp!"
"Vâng!"
Diệp Bắc Minh lại gật đầu lần nữa.