Nhập vào trong cơ thể Tôn Thiến!
Trong con mắt Tôn Thiến tràn đầy tia máu, biểu cảm trở nên lạnh băng.
Từ trên giường nhảy lên, phóng ra ngoài phòng.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục quát lên: “Nhóc con, ngăn bà ta lại, cẩn thận Tôn Thiến bị đoạt xác!”
“Cái gì?!!!”
Diệp Bắc Minh kinh hãi, lôi ảnh trùng trùng!
Ầm!
Một đường lôi ảnh lóe lên.
Trong khoảnh khắc xuất hiện trước người Tôn Thiên, chìa tay ngăn cản.
“Dám cản tao, tự tìm cái chết!”
Cổ họng Tôn Thiến phát ra giọng nói trong veo lạnh lẽo vốn không thuộc về cô ta.
Vèo!
Diệp Bắc Minh sợ làm Tôn Thiến bị thương, trong tay bắn ra mấy cây kim bạc, đâm vào cơ thể Tôn Thiến.
Cơ thể cô ta cứng ngắc, đứng tại chỗ, không cách nào nhúc nhích.
“Đáng chết! Buông tao ra! Con kiến hôi hèn mọn, mày tự tìm cái chết!”
Trên người Tôn Thiến bộc phát ra một đường huyết ảnh.
Hóa thành một bóng người cực lớn, bao phủ cô ta, kịch liệt phản kháng.
Diệp Bắc Minh không chút do quát mắng: “Mày là thứ gì, cút ra khỏi cơ thể Tôn Thiến cho tao!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: “Nhìn dáng vẻ của bà ta giống như một đại năng thượng cổ bỏ mình, một tia tàn hồn theo vào trong mặt dây chuyền”.
“Muốn chiếm đoạt thân xác của hậu nhân, đạt được mục đích sống lại!”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Tàn hồn của đại năng thượng cổ?”
Nếu như Tôn Thiến bị đoạt xác, chẳng phải sẽ chết chắc?
Đang định nổi giận.
Một bóng người xông vào, Thẩm Hạc vội nói: “Cậu Diệp, mấy vị tỷ gửi thư cho cậu”.
“Sư tỷ?”
Diệp Bắc Minh sửng sốt: “Mau mang lên!”
Thẩm Hạc đi tới, tổng cộng bốn lá thư.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!