Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Điệp U, A Duẩn cũng đều vội vàng hành lễ. 

Ánh mắt Diệt Mông đảo qua đám người, ánh mắt dừng lại trên người Dương Khai, khẽ gật đầu, truyền âm nói: "Đa tạ ngươi." 

Dương Khai ôm quyền nói: "Tiền bối khách khí, tiền bối cũng giúp ta một đại ân, chúng ta cũng coi như có qua có lại." 

Diệt Mông nói: "Sự tình ngươi mang long mạch, tốt nhất đừng để người bên ngoài biết được!" 

Dương Khai ngạc nhiên nói: "Đây là vì sao?" 

Diệt Mông cười nhạo một tiếng: "Cừu nhân của Long tộc các ngươi ở 

trong Đại Thiên thế giới này cũng không ít, nếu để cho những gia hỏa có thù với Long tộc kia biết ngươi có long mạch, ngươi cảm thấy mình sẽ có kết cục gì?" 

Trong lòng Dương Khai run lên, nghiêm nghị nói: "Vãn bối nhớ kỹ, đa tạ tiền bối nhắc nhở." Như thế mà nói, về sau cũng không tùy tiện thi triển Long Hóa bí thuật, tối thiểu nhất lúc mình chưa trưởng thành liền không thể tùy ý thi triển, nếu không thật đúng là có khả năng gây ra phiền toái. 

Long tộc cao ngạo, thời điểm ở Tinh Giới Dương Khai đã lĩnh giáo, ngoài càn khôn này đoán chừng Long tộc cũng không tốt gì. 

Diệt Mông lại nói: "Bất quá Long tộc các ngươi lại là bộ tộc cực kỳ đoàn kết, mặc dù từng tên đều là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, nhưng nếu là ngươi thật sự xảy ra chuyện, Long tộc khác biết được cũng đều báo thù rửa hận cho ngươi, cho nên nếu là thật sự gặp được việc gì không có cách nào tránh khỏi nguy hiểm, không ngại triển lộ long mạch của mình, có lẽ có thể làm cho người bên ngoài sợ ném chuột vỡ bình." 

Dương Khai ôm quyền: "Vãn bối thụ giáo!" Dừng một chút nói: "Xin hỏi tiền bối, nếu là ta muốn tìm Long tộc khác, nên đi chỗ nào tìm?" 

Diệt Mông hừ lạnh: "Ta đều nói rồi, từng tên Long tộc đều là Thần

Long thấy đầu không thấy đuôi, muốn tìm cũng tìm không thấy, bất quá nghe nói Long tộc có một cái Long Đàn, đó là đại bản doanh của Long tộc, cũng là nơi khởi nguồn của Long tộc, nhưng mà cụ thể Long Đàn này ở đâu, ai cũng không nói chắc được. Chỉ có bản thân Long tộc mới có thể biết, nếu của mình huyết mạch tăng lên, có lẽ có một ngày ngươi cũng có thê ̉cảm ứng được Long Đàn vị trí." 

"Tăng lên huyết mạch. . ." Dương Khai có chút thất thần, muốn tăng lên huyết mạch của mình, liền chỉ có tiếp tục kích phát Kim Thánh Long bản nguyên chi lực thể nội mới được, bây giờ mặc dù đã có 200 trượng thân rồng, nhưng Dương Khai co ́thể cảm giác được, Long tộc bản nguyên trong cơ thể mình còn không có kích phát hoàn toàn, mình còn có không gian trưởng thành rất lớn, chỉ là Long tộc trưởng thành cần có tháng năm dài đằng đẵng, mình chờ không nổi a. 

Đại tướng quân từ trong ngực Dương Khai nhảy ra ngoài, vẫy cánh, bay đến trước mặt Diệt Mông, Diệt Mông cúi đầu ngậm lấy nó, quay đầu đặt ở phía sau lưng của mình. 

Đại tướng quân ác ác kêu một trận, Diệt Mông nghiêng tai lắng nghe, lại nhìn Dương Khai, truyền âm nói: "Tiểu tử, tự giải quyết cho tốt đi, ba đạo Kim Linh phong ấn ba đạo thần thông của bản cung, nếu gặp nguy hiểm có thể kích phát ngăn địch, hữu duyên gặp lại!"

Nói xong, một cơn gió lớn quét sạch, thổi cho đám người mơ ̉mắt không ra, chờ thời điểm lấy lại tinh thần, Diệt Mông đã không thấy bóng dáng, phương xa kim quang dần dần thu nhỏ. 

Chẳng biết từ lúc nào trước mặt Dương Khai lại lơ lửng ba lông chim màu vàng óng dài một thước, không trộn lẫn tạp chất. 

Dương Khai ngạc nhiên, không nghĩ tới trước khi Diệt Mông đi còn lưu lại cho mình chỗ tốt như vậy, đoán chừng là kết quả Đại tướng quân năn nỉ, trước khi đi, Đại tướng quân đã trao đổi cái gì cùng Diệt Mông. 

Dương Khai một tay bắt lấy lấy ba cây Kim Linh kia, nhét vào nhẫn không gian, nhìn phương hướng Diệt Mông rời đi, đưa tay khẽ vung cáo biệt, hoàn vũ mênh mông này, càn khôn mênh mông, lần từ biệt này, chỉ sợ lại không có cơ hội gặp nhau. 

Ánh mắt Lão Phương như lửa nóng nhìn chằm chằm vào nhẫn của Dương Khai, mặc dù không biết trước khi Diệt Mông đi lưu lại ba cây Kim Linh này có làm được cái gì, nhưng hiển nhiên không phải đồ vật bình thường, nuốt nước miếng một cái nói: "Diệt Mông tiền bối kia, vừa rồi đã nói gì với ngươi?" 

Vừa rồi Diệt Mông cùng Dương Khai giao lưu đều là truyền âm, bọn người lão Phương căn bản không có biện pháp nghe được.

"Cũng không nói cái gì, chính là cảm tạ ta giúp nàng thoát khốn." Dương Khai thuận miệng ứng phó một câu, nhìn đám người một cái, bật cười nói: "Hiện tại chúng ta nên đi đây?" 

Bốn người đều xem như là người mới ngoài càn khôn này, mặc dù lão Phương cùng Điệp U đến tương đối sớm, nhưng qua nhiều năm như vậy một mực ở trong Thất Xảo Địa, cu ̃ng không có đi qua địa phương khác, hiểu biết đối với ngoài càn khôn này, so với Dương Khai cùng A Duẩn cũng chẳng tốt hơn. 

Trước đó còn có Đại tướng quân dẫn đường, tốt xấu đám người có cái mục tiêu, bây giờ Đại tướng quân cũng đi, là thật không có chỗ đi, đều có một loại cảm giác con ruồi không đầu. 

A Duẩn ở một bên yếu ớt nói: "Các ngươi muốn cùng ta đi tới một chỗ hay không?" 

Dương Khai quay đầu nhìn nàng: "Đi đâu?" 

"Đại Nguyệt châu!" A Duẩn biểu lộ chột dạ. 

"Đó là địa phương nào?" Dương Khai không hiểu. 

Lão Phương như có điều suy nghĩ nhìn A Duẩn, chậm rãi nói: "Ngoài càn khôn này, vô số thế lực lớn nhỏ, nếu như đem phân chia thế lực thành ba cấp độ mà nói, đứng đầu nhất tự nhiên chính là 36 Động Thiên, 72 phúc địa những địa phương này đều có thượng phẩm Khai

Thiên trấn giữ, mà phía dưới những động thiên phúc địa này, thế lực kém hơn mô ̣t bậc dạng như Thất Xảo Địa co ́trung phẩm Khai Thiên trấn giữ, xuống chút nữa, còn có rất nhiều Linh Châu tồn tại, trong những Linh Châu này không có thượng phẩm Khai Thiên, cũng không có trung phẩm Khai Thiên, chỉ có hạ phẩm Khai Thiên, Đại Nguyệt châu này hẳn là một trong số đó đi." 

A Duẩn lắc đầu nói: "Ta cũng không quá rõ ràng, bất quá hẳn là vậy." 

Lão Phương cười ha ha: "Xem ra A Duẩn cô nương cũng là có lai lịch đó a, bằng không làm sao lại biết địa phương Đại Nguyệt châu này." 

A Duẩn không khỏi thè lưỡi: "Có một tiền bối ở Đại Nguyệt châu, ta muốn đi tìm nàng nương tựa mà thôi." 

Dương Khai ngạc nhiên nói: "A Duẩn, trước không phải ngươi nói Càn Khôn thế giới của ngươi đã sụp đổ diệt vong, toàn bộ thế giới chỉ có một mình ngươi sao?" Lúc trước thời điểm lần đầu nhìn thấy A Duẩn, nàng đúng là nói như vậy, Dương Khai nhớ kỹ rõ rõ ràng ràng. 

A Duẩn nói: "Không sai a, thế giới kia xác thực sụp đổ diệt vong, cũng chỉ có mình ta, bất quá mấy trăm năm trước, có một vị tiền bối xuất thân từ thế giới kia đã từng trở về một lần." 

Lời này nghe quen tai. . . Tựa hồ Phương Thái cũng đã nói như vậy.

"Vị tiền bối kia lưu lại cho ta một kiện tín vật, để có một ngày ta đến ngoài càn khôn, có thể dùng đồ vật đi tìm nàng!" 

Lời này nghe càng quen tai. . . Dương Khai không còn gì để nói. 

Bất quá không giống với Phương Thái chính là, lúc ấy Phương Thái đem tín vật kia lấy ra cho Đoàn Hải điều tra, mà A Duẩn thì che giấu những thứ này. Kết quả lúc này, cách làm của A Duẩn không thể nghi ngờ là chính xác, Phương Thái sở dĩ chết, vì hiệp trợ Chu Chính Hạng Dũng trộm linh quả là một mặt, nguyên nhân lớn đoán chừng cũng là bởi vì bối cảnh của hắn. 

Thử nghĩ một chút, nếu là ngày sau vị cao nhân Hắc Hà giới kia biết được hậu bối Phương Thái này bị Thất Xảo Địa dẫn tới làm tạp dịch, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên Đoàn Hải mới có thể để cho mình đuổi theo giết Phương Thái, chấm dứt hậu hoạn. 

Nếu như lúc ấy A Duẩn cũng làm như Phương Thái, làm không tốt cũng sẽ có chung vận mệnh. 

Đang nói chuyện, A Duẩn liền lấy ra một cái hồ ly nho nhỏ, hồ ly kia lớn bằng bàn tay, giống như do linh ngọc không biết tên chế tạo thành, toàn thân trắng noãn, óng ánh sáng long lanh, thần thái như thật, phảng phất như vật sống. 

"Bằng vào cái này liền có thể tìm tới Đại Nguyệt châu?" Dương Khai

không hiểu. 

Lão Phương nói: "Nghĩ đến trong tín vật này đã bị vị tiền bối kia lưu lại vị trí." 

Dương Khai giật mình, lập tức nhớ tới tín vật ngọc giác Phương Thái để lại kia, đoán chừng tác dụng của cả hai đều giống nhau, đều lưu lại chỉ dẫn, dựa vào tín vật chỉ dẫn, liền có thể tìm tới chỗ hắn ở, đồ chơi kia còn bị Dương Khai thu ở trong Tiểu Huyền Giới, xem ra mau chóng xử lý, bằng không cũng là phiền phức. 

Bất quá xử lý tín vật kia cũng không được, trên người mình còn có lưu dấu vết a, dấu vết chưa trừ diệt, một khi đụng phải cái cao nhân Hắc Hà giới kia, đối phương nhất định có thể biết là mình giết Phương Thái. 

"Đã có chỗ đi, trước đó làm sao không nghe ngươi nhắc qua, còn một mực đi theo chúng ta." Điệp U nhìn qua A Duẩn hỏi. 

A Duẩn lại thè lưỡi: "Ta một người không dám chạy loạn ở ngoài càn khôn này, mà trước đó cũng không biết các ngươi đều không biết đi đâu. . ." 

"Hiện tại biết rồi?" Điệp U cười khẽ. 

A Duẩn ôm cánh tay Điệp U, hì hì cười nói: "Dù sao các ngươi không phải người xấu."

Điệp U bất đắc dĩ nhìn Dương Khai một chút, Dương Khai nói: "Rời nhà đi ra ngoài, cẩn thận một chút luôn luôn không sai, các ngươi có ý nghĩ gì?" 

Lão Phương nhún vai nói: "Ta không có gì ý nghĩ, đi nơi nào cũng được." 

Điệp U nói: "Xem ý tứ ngươi, ngươi nói đi đâu liền đi đó." Hai người đây là đem quyền quyết định giao cho Dương Khai. 

A Duẩn hiểu ý, đi tới bên người Dương Khai, dùng sức lay động cánh tay của hắn: "Dương sư huynh, liền bồi ta đi một chuyến nha, một mình A Duẩn thật không dám chạy loạn, mà sau khi đến bên kia, các ngươi nếu là cảm thấy phù hợp cũng có thể lưu lại, hình như vị tiền bối kia ở Đại Nguyệt châu cũng có chút quyền lực, thu mấy người cũng không thành vấn đề." 

"Không nên tùy tiện đánh cược thay người khác!" Dương Khai bật cười, trầm ngâm một trận nói: "Tốt tốt, đừng quậy, dù sao cũng không có địa phương đi, liền bồi ngươi đi một chuyến đi." 

A Duẩn đại hỉ: "Tạ ơn Dương sư huynh!" 

Lão Phương ở một bên buồn bã nói: "Chỉ tạ ơn hắn một cái a?" A Duẩn hắc hắc nói: "Tạ ơn Phương sư huynh, còn có Điệp U sư tỷ."

Lão Phương gật đầu: "Lúc này mới đúng!" 

Dương Khai nói: "Bất quá nếu thật là đến bên kia, mấy người chúng ta lưu lại hay không tạm thời là hai chuyện, còn phải nhìn xem bên kia có tình huống gì." 

A Duẩn gật đầu: "A Duẩn biết, bất quá các sư huynh sư tỷ yên tâm, các ngươi nếu thật nguyện ý lưu lại, chắc chắn sẽ không làm tạp dịch." 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!