Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 692 : ĐỒNG SỰ CŨ…

Lần trở lại huyện Hải Dương này, Đinh Nhị Cẩu lúc này mới nhớ đến là mình đã ly khai hơn nửa năm rồi, hơn nửa năm qua chính mình cũng chưa có 1 lần trở về, mặc dù bây giờ điện thoại liên lạc rất thuận tiện, nhưng hắn cũng không có gọi cho ai, đến lúc hắn đạp chân trên mảnh đất này, thì mới ý thức được tại đây mới là cội nguồn ban đầu của hắn.

Không biết là có sự trùng hợp nào không, trong quá khứ, khi thị trấn Lâm Sơn gặp phải lúc gian nan nhất, bởi vì trưng thu đất và dời đi nơi khác, chuyện nhảy lầu tự sát gây nên một sự kiện ảnh hưởng tồi tệ, dần dần về sau cũng yên, Khấu Đại Bằng lại được triệu hồi về huyện, hình như là đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch huyện, trong lúc này, phó bí thư đảng uỷ huyện là do Hướng Cương vừa tiếp nhận chức vị, Hạ Phi thì lên làm chủ tịch trấn , lúc này con đường quốc lộ số 1 đường đã hoàn thành xong, lục tục bắt đầu thông xe rồi, chỉ có điều là vì còn chờ ngày tốt, thì mới chính thức làm nghi thức thông xe.
Đinh Nhị Cẩu âm thầm về tới thị trấn Lâm Sơn, hắn không cho ai biết tin, đứng ở cách ủy ban trấn từ xa xa, hắn đang chờ Đỗ Sơn Khôi, trong thời gian hắn không có ở đây, thì Đỗ Sơn Khôi là người thay hắn chăm sóc cho ông lão Vương Gia Sơn, cho nên trước khi đến Lâm Sơn trấn, ai cũng có thể không biết hắn trở về, đương nhiên ngoại trừ ông lão Vương Gia Sơn, còn Đỗ Sơn Khôi dù sao cũng là thay hắn lo lắng cho ông lão, thì cũng phải biết tin tức hắn về.

- Úi trời.. em trở về rồi à.

Đỗ Sơn Khôi nhận được điện thoại của Đinh Nhị Cẩu, lập tức gặp trưởng đoàn xe xin nghỉ phép, liền đi ngay ra khỏi cửa ủy ban trấn

- Không có người biết chứ ?

- Yên tâm, không có ai biết, nhưng hôm nay không có đi làm sao, mà lại về đây vậy ?

- Khục, em đang nghỉ phép, nhớ nhà.. liền chạy trở về, đi thôi, trước tiên ghé qua thăm ông nội, rồi sau đó đi đến gặp ông thầy của anh, em có vài chuyện muốn nhờ thầy chỉ điểm trong thời gian nghỉ phép đây này.
- Được, đi thôi … lão gia tử thân thể đã hoàn toàn khôi phục, chỉ có là không chịu ngồi yên, còn cô bác sĩ ở bệnh viện huyện, ngày nào không trực là lại chạy ngay về đây, xem ra là lão gia tử thật sự là muốn bắt nàng làm học trò rồi, còn nữa, có cô gái bạn đồng học của em, cũng vài ba ngày là chạy tới nơi này, hình như là xưởng thuốc đang chính thức tiến hành xây dựng, nàng nói đầu xuân năm là có thể bắt đầu sản xuất, còn về cụ thể thì anh cũng không biết.

Đỗ Sơn Khôi cười cười nói .

- Anh Đỗ.. cám ơn anh trong thời gian em không ở trong nhà, em lại gây thêm cho anh phiền toái.

Đinh Nhị Cẩu lời nói này là thành tâm thành ý .

- Ừm.. làm gì mà khách sáo như vậy, chẳng qua lão gia tử ưa thích đánh cờ , anh cũng thích, nên chúng ta thỉnh thoảng chơi vài ván, anh theo lão gia tử học không ít chiêu, hiện tại trong đội xe, đám tiểu tử kia đã không phải là đối thủ của anh rồi.
- Ở chỗ này làm có ổn không ? Nếu thấy không được thì anh cứ nghỉ việc đi, em tìm một chỗ khác cho anh, chắc chắn là tốt hơn ở đây nhiều.

- Cũng tạm được, bất quá em cũng biết, trước đây anh lái xe cho chủ tịch Khấu, nên những người khác không có tin dùng anh, cho nên bây giờ anh chỉ chạy chiếc xe 12 chỗ cà tàng duy nhất ở trong ủy ban, thời gian rãnh cũng nhiều, anh cũng vui vẻ tự tại, cho nên nói xin phép nghỉ thì cho nghỉ…

- Móa nó... đám khốn kiếp này, lãng phí người như vậy, anh còn ở nơi này làm cái quái gì, nghỉ đi, để em nói với Giang Hàm Thiến một tiếng, anh đến cái xưởng thuốc đang xây dựng làm việc đi, đến lúc đó anh muốn làm gì thì làm, không làm cũng để cho anh một phần tiền lương, như vậy có được không?

- Hảo ý của em thì anh nhận, nhưng anh cũng sắp đến 40 tuổi rồi, có đi làm thì cũng không thêm được mấy năm, cho nên anh muốn cứ công tác trong nhà nước thêm thời gian rồi về hưu..
- Được rồi, anh không chịu thì thôi, tự mình cân nhắc xử lý nhé.

Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa nói .

Đúng lúc này, trước mặt có một chiếc xe cảnh sát, vốn là Lý Cường mới vừa ở trên công an huyện về, mệt mỏi mí mắt đều không muốn mở ra, tối hôm qua mang người đi bắt kẻ gian suốt đêm, Lý Cường đang mơ mơ màng màng chợt mở mắt ra nhìn thoáng phía trước, vừa hay nhìn thấy xe của Đinh Nhị Cẩu vừa chạy ngược chiều ngang qua …

- Ngừng… ngừng . . .xe,. quay đầu xe lại, đuổi theo chiếc xe kia, nhanh lên… đừng để cho hắn chạy mất.

Lý Cường la lên, cơn buồn ngủ cũng không còn, thời gian đã lâu rồi không gặp thằng tiểu tử này, hôm nay quay lại trở lại, cũng không cho mình biết tin, đúng là đồ thứ không có suy nghĩ .

- Đội trưởng, xe phía trước là ai vậy? Có muốn gọi anh em trợ giúp không
Lái xe cho rằng đội trưởng của mình muốn bắt tội phạm.

- Không cần…đó là của bạn của tôi, kéo còi hụ đi, để cho chiếc xe đó ngừng lại.

Lý Cường mỉm cười, quyết định quyền công tư dụng lần này, thị trấn Lâm Sơn sau này đã được trên huyện giao cho thành lập khu công nghiệp phát triển, Lý Cường cũng được thăng chức chuyển về làm trưởng đồn công an khu công nghiệp.

Đinh Nhị Cẩu đang lái xe cùng Đỗ Sơn Khôi nói chuyện phiếm, đột nhiên nghe thấy từ phía phía sau còi cảnh sát hú lên inh ỏi, còn kèm theo loa công suất lớn nói:

- Xe đằng trước nghe đây, dừng xe tắp vào bên lề, cảnh sát kiểm tra, dừng xe bên lề, dừng lại kiểm tra.

- Đây là tình huống gì vậy, mình chạy đâu có trái luật giao thông đâu..

Đinh Nhị Cẩu không giải thích được nói, Đỗ Sơn Khôi cũng là gương mặt mờ mịt, nhưng một lát sau từ trong kính chiếu hậu thì nhìn thấy người trong xe cảnh sát đuổi thì nở nụ cười.
- Ha ha…tưởng là ai chứ, thì ra là Lý Cường kia, xuống xe chờ hắn đi, có thể là trông thấy xe của em, vừa rồi mình mới chạy ngang qua một xe cảnh sát mà không có chú ý , có khả năng chính là hắn, thằng này hiện tại nổi tiếng lắm.

- Ồ? Hắn bây giờ làm gì, ở đâu vậy?

- Bây giờ đang làm đồn trưởng khu công nghiệp, đã không còn là nhân viên cảnh sát thường nữa rồi.

Đỗ Sơn Khôi nói trầm buồn, đúng là người khác cảnh ngộ, chính mình đến bây giờ vẫn còn là người tài xế, nhìn xem bên cạnh những người này, nguyên một đám lẫn vào, ai nấy cũng đều mạnh hơn mình rất nhiều..

Đinh Nhị Cẩu xuống xe, ung dung chờ vị đại nhân đồn trưởng này….

- Ai ui… hù dọa làm tôi sợ quá, thì ra là đồn trưởng a, thế nào đây, là tôi phạm pháp hay là đến gây chuyện đây?

Đinh Nhị Cẩu cười nhạo nói .
- Ha ha chưa gì hết mà cáo trạng trước rồi, nếu không phải là tình cờ trông thấy cậu, thì có phải là cậu giả vờ không thấy tôi đi luôn phải không ? Đúng là người không có suy nghĩ à.

Lý Cường cười cười đi tới đấm vào bả vai Đinh Nhị Cẩu mấy quyền, Đinh Nhị Cẩu vẫn thấy bình thường không đau, hơn một năm nay hắn hàng ngày luyện Thái Cực thập tam thức không phải là luyện cho có đấy, hoàn toàn tăng cường khả năng sức chịu đựng cho Đinh Nhị Cẩu bền chắc không ít.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!