Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 534 : NGƯỜI GIÚP VIỆC TẬN TÂM.

Cứ như vậy, xem như là chuyện đã thông qua, phòng làm việc chiêu thương cứ định như vậy xuống, Đinh Nhị Cẩu sẽ phụ trách chung, đúng ra là hắn định để cho phó chủ tịch thị trấn phụ trách công việc thường ngày của phòng xúc tiến chiêu thương , nhưng sau khi Đinh Nhị Cẩu biết được phẩm hạnh của Hạ Phi về sau, hắn liền quyết định đoạt trước một bước, đem trách nhiệm công việc thường ngày giao cho một vị phó chủ tịch thị trấn khác là Vương Hải Đào .

Nhân viên của phòng chiêu thương cũng thiếu nghiêm trọng, cho nên hắn xin trên huyện bổ sung cho người, năm nay trong huyện cũng thống nhất triệu tập sinh viên dự thi làm cán bộ thôn, toàn bộ đều ưu tiên đến công tác ở văn phòng chiêu thương các địa phương trong huyện, mà không hề chuyển xuống trong thôn công tác, điều này khiến cho các tân cán bộ thôn mừng rỡ, thật ra trong bọn họ, chẳng có ai thật sự là muốn xuống thôn nhận công tác cả.
– Chủ tịch Đinh, chúng ta thành lập văn phòng chiêu thương này, có làm cái bảng lớn treo lên không?

Vương Hải Đào năm nay cũng mới được điều đến thị trấn Lâm Sơn, nhưng không phải là chức Phó chủ tịch thị trấn chính thức, nói trắng ra là tạm giữ chức để rèn luyện, đơn vị của Vương Hải Đào là ban nhà đất của huyện, sau này khi trở về thì có thể được đề bạt làm chánh khoa, y cũng muốn đi đánh đánh bóng tên tuổi của mình, sau khi trộn lẫn dưới cơ sỡ tầm 1 năm thì quay trở về huyện , nhưng không ngờ đến Đinh Nhị Cẩu lại đem nhiệm vụ trọng yếu như vậy giao cho y, làm cho y rất là hưng phấn.

Dù sao cũng là người trẻ tuổi, trọng yếu không phải là trước đây ngươi đã làm được cái gì, mà là hiện tại khi giao nhiệm vụ quan trọng cho ngươi, thì ngươi có đạt được sự tín nhiệm hay không ? Vương Hải Đào hiện tại cũng rất muốn lấy được sự tín nhiệm như vậy, cho nên đừng nhìn hắn so với Đinh Nhị Cẩu còn lớn tuổi hơn, nhưng ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu, hắn biểu hiện rất là biết điều, bởi vì ở tại Huyện Hải Dương hầu như ai cũng biết con người Đinh Nhị Cẩu này , dám cùng con trai của bí thư Huyện ủy gây chiến tranh, hơn nữa còn đem hai cha con người ta đều tiến vào bên trong nhà giam, bản lĩnh phần này không phải là người nào cũng có thể làm được .
Còn có câu chuyện truyền kỳ, bên ngoài đều đồn đãi rằng Đinh Nhị Cẩu sở dĩ làm như vậy, vì để cho báo thù cho chủ tịch huyện Trọng Hải, bởi vì hầu như tất cả mọi người đều đem việc Trọng Hải âm thầm rời khỏi huyện, quy kết mọi chuyện đều đổ hết lên đầu của Trịnh Minh Đường, ngẫm lại, thì chủ tịch huyện Trọng Hải là một người có nhân phẩm, có tính quyết đoán lại là người tốt, thanh danh đó là dành cho một người lãnh đạo huyện ngay thẳng, đây cũng là nguyên nhân để cho Vương Hải Đào vui vẻ đồng ý tiếp nhận chức phó chủ nhiệm xử lý chiêu thương khi Đinh Nhị Cẩu đề nghị với y .

– Hải Đào, chuyện làm cái bảng treo coi như xong, bây giờ là đi tìm cái văn phòng, treo tấm bảng phủ lên là được rồi, hiện tại chúng ta cần phải khiêm tốn, đến khi nào làm ra thành tích thì muốn khoa trương như thế nào cũng không muộn, bây giờ mà phất cờ giống trống, mà làm chẳng ra gì, đến lúc đó sợ là không có chui mà trốn thôi.
Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng nói ra.

– Vâng.. Chủ tịch Đinh, tôi hiểu rồi, trước mắt cứ chuẩn bị cho tốt cái văn phòng, đến lúc công bố, cậu nhất định phải phát biểu động viên mấy người sinh viên mới ra trường, bọn họ hiện tại ý chí làm việc rất lên cao, chỉ là không biết cái sức lực này có thể tiếp tục bao lâu, cậu phải bơm tiếp sức cho bọn một chút mới được.

– Được, chuyện này không thành vấn đề, Hải Đào vần đề chiêu thương cậu quan tâm nhiều đến một chút, tất cả ai cũng đều có cơ hội, nhất định phải coi trọng.

Đinh Nhị Cẩu nói rất đàng hoàng, nhưng khi nghe qua thì có rất nhiều ám chỉ " Ngươi hãy quan tâm đến, đối với bất kỳ người nào cũng đều là có cơ hội "

Những lời nói này lại làm cho Vương Hải Đào suy nghĩ trong thời gian rất lâu .
Trước khi kêu gọi đầu tư chiêu thương, công việc chủ yếu trước mắt là tìm kiếm lối ra của kinh tế từng địa phương cái đã, chiêu thương dù là rất trọng yếu , nhưng cũng không thế nào đem tất cả tiền đặt cược, đều đặt vào sự kêu gọi đầu tư chiêu thương, tại vì thật tế là khi kêu gọi thương nhân đến đầu tư là người ta tới đây để kiếm tiền, còn chính phủ thì thu thuế, còn phần dân chúng thì ở đâu ? Tiền thu thuế của chính phủ thì không thể nào đem phân chia lại cho dân chúng, cho nên dù là kêu gọi chiêu thương thành công đi nữa, thì đó cũng chỉ là về phần tài chính chính phủ thành công, chứ không phải là túi tiền của dân chúng thành công …

Cho nên, nếu muốn dân chúng chân chính giàu lên, bọn họ phải có cách làm của riêng mình cùng với các hạng mục, vì thế sau khi ở tại phòng làm việc chiêu thương xác định như thế , Đinh Nhị Cẩu vẫn là tiếp tục đâm đầu xuống ở các vùng nông thôn, hắn khảo sát nghiên cứu tìm kiếm con đường thoát ra cho nông thôn, hắn không có kinh nghiệm, nhưng hắn có tâm huyết, không ngừng bôn ba nghiên cứu khảo sát thì kinh nghiệm sẽ dần dần tích lũy .
…………………………………………………………………………………

– Ai anh Đỗ, ông thầy của anh vẫn còn ở chỗ cũ à?

Đỗ Sơn Khôi hiện tại đã trở thành lái xe cho Đinh Nhị Cẩu, vốn Đinh Nhị Cẩu cũng muốn sắp xếp Đỗ Sơn Khôi vào làm trong văn phòng chiêu thương, như vậy thì hắn có thể dễ dàng hơn một chút, nhưng Đỗ Sơn Khôi không muốn, y vẫn cảm thấy lái xe thì không phải lo lắng gì đến công việc nhiều, đầu óc cũng thảnh thơi hơn.

– Vẫn còn ở đấy, thầy lớn tuổi rồi, cho nên cũng không đi được đâu xa nữa, , thời gian trước thầy còn hỏi về em đấy, thầy còn nói em tiền đồ vô khả lượng, muốn em đến cho thầy xem lại tướng của em một chút, anh có cảm giác thầy bây giờ già rồi nên không còn tỉnh táo nữa, có một ngày thầy lại nói chuyện về em, lại khen em rất có đạo duyên, muốn độ em nhập đạo, anh nghe xong thấy lo lắng cho vấn đề thần kinh của thầy, nên đem tới bệnh viện khám, bác sĩ nói nói vì thầy lớn tuổi nên có điềm báo bắt đầu bị suy giảm trí nhớ, cho một đơn thuốc uống rồi quay trở về.
– Ha ha ha ha, thầy nói em có đạo duyên, cũng thú vị đấy, sắp tới có đi thôn Lê Viên, nhân tiện rẽ vào thăm thầy một chút, thời gian thật dài en cũng không có gặp thầy, ông lão này rất có ý tứ, dạy cho em Thái Cực thập tam thức, rất hữu dụng, hiện tại mỗi ngày sáng sớm em đều luyện, khoan hãy nói về tác dụng khác, chỉ cần tu thân dưỡng tính …nhất là dưỡng tính..được là tốt rồi…

– Được, em đến thăm chắc chắn là thầy rất cao hứng, cả đời cầu đạo, đến bây giờ già rồi, vẫn còn băn khoăn về đạo..

Đỗ Sơn Khôi lắc đầu cười khổ nói .

…………………………………………………………………………………………..

Khi Đỗ Sơn Khôi dừng xe ở trước cửa cồng nhà của ông lão Vương Gia Sơn, hắn đã trông thấy một thân ảnh yểu điệu, đang ở trong sân bận trước bận sau phơi nắng dược thảo, còn lão đầu tử Vương Gia Sơn hình như già thêm không ít , ngồi ở trên ghế xích đu lắc lư nhìn xem cô gái đang phơi thuốc.
– Dược thảo này không thể phơi quá dầy, dễ bị nấm mốc lắm.

– Cháu biết rồi ông, để cháu phơi mỏng hơn..

– Ừ, còn loại thảo dược kia a, đừng cắt lớn qua, dược liệu sẽ khó tan khi đun nấu , cắt ngắn nhỏ hơn một chút.

– Cháu biết biết rồi ông, phải cắt nhỏ một chút.

Cô gại không có chút gì là khó chịu khi cùng ông lão nói chuyện.

– Ới ông nội, thấy tạm ổn a, giờ đã có người giúp việc sai khiến.

Đinh Nhị Cẩu mang theo một bao đồ đạc bước vào cái sân nhỏ, đến gần bên cái ghế xích đu động la to. .

– Ai ôi…. thằng nhóc con này, còn biết đường trở về à, mấy ngày nay ông thân thể không được thoải mái, còn tưởng rằng không thấy được mặt cháu đây này. Cháu đã hứa là chăm sóc cho ông đến lúc lâm chung, cũng không được đổi ý đấy nhé.

Vương Gia Sơn khi nhận ra người vào cổng là Đinh Nhị Cẩu, cao hứng liền đứng lên khỏi ghế .
– Hì..cháu hứa thì đương nhiên giữ lời rồi, lần này nơi cháu công tác đã gần nhà ông rồi, cháu vừa chuyển về thị trấn Lâm Sơn.

Đinh Nhị Cẩu nói ra .

– À.. đó là thăng chức lên hay là giảm xuống vậy?

Vương Gia Sơn lật đật nắm chặt tay Đinh Nhị Cẩu tay hỏi.

– Ông à.. hắn bây giờ là chủ tịch thị trấn rồi.

Đỗ Sơn Khôi đứng bên cạnh lớn tiếng nói.

– Chủ tịch trấn…chủ tịch trấn …ừ rất tốt.

Vương Gia Sơn rất là kích động, Đinh Nhị Cẩu đem vịn ông đưa trở về bên cái ghế dựa, đúng lúc này Phương Lệ Hồng mang cho Đinh Nhị Cẩu cái băng ghế dài mang đến bên cạnh của hắn .

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!