Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 411: QUẢ NHIÊN LÀ XẢY RA CHUYỆN.

Gần đây các lãnh đạo trên thành phố Bạch Sơn giống như là thích huyện Hải Dương, từ khi con đường quốc lộ 1 khởi công về sau, những lãnh đạo lớn này như là thay phiên hướng về huyện Hải Dương thị sát.

Còn Dương Đại Chí sau khi đem tình huống trong huyện báo cáo cho bí thư ban kỷ luật thanh tra La Bàn Hạ, vị lãnh đạo này liền mang theo chủ nhiệm ban kỷ luật thanh tra Lâm Xuân Hiểu đi tới huyện Hải Dương công tác .

Tuy Trịnh Minh Đường đối với bí thư kỷ luật thanh tra thành phố không ưa, nhưng ông ta không có lá gan cùng với một người trong thành ủy khiêu chiến, cho nên mọi việc đều là dựa theo chương trình đề ra, khi nào tiếp đãi thì tiếp đãi , khi nào mở cuộc họp thì mở cuộc họp, bí thư kỷ luật thanh tra La Bàn Hạ muốn đi chỗ nào, thì sắp xếp để trưởng ban Dương Đại Chí cùng đi khắp nơi tìm hiểu.
Bởi vì đã nhận được báo cáo trước của Dương Đại Chí, nên khi tổ chức buổi họp, Trọng Hải và Lâm Đức Vinh trao đổi lẫn nhau qua ánh mắt, nội dung của cuộc họp này hai người liền hiểu ngay rồi, xem ra thì biết trưởng ban Dương Đại Chí đã tìm đến cứu binh, hai người không hẹn mà cùng nhìn thoáng qua bí thư kỷ luật thanh tra thành phố la Bàn Hạ đang nói chuyện ra vẻ rất thân mật với bí thư huyện Trịnh Minh Đường.

– Mọi người im lặng chú ý, hôm nay chúng ta nghênh đón La bí thư đến huyện chúng ta thị sát, điều này thể hiện ở trên thành ủy đối với huyện Hải Dương đang kiến thiết xây dựng kinh tế cùng pháp chế rất là quan tâm, tôi không nói nhiều, bây giờ bắt đầu cuộc họp, trước hết xin mời bí thư La phát biểu.

Trịnh Minh Đường chủ trì buổi họp, tư thái thả ra khá nhún nhường, trên quan trường chính là như vậy, cho dù Trịnh Minh Đường mơ hồ đoán được mục đích bí thư thanh tra kỷ luật La Bàn Hạ xuống huyện Hải Dương, mặc dù ông rất muốn tìm một chỗ không người đem 18 đời tổ tông của La Bàn Hạ ra mắng một lần, nhưng bên ngoài vẫn phải cẩn thận khiêm tốn, cung kính dị thường.
– Vậy thì chúng ta bắt đầu, tôi chỉ nói đơn giản vài câu, đây cũng không phải là chuyện to tát gì, chỉ cùng các đồng chí trong phạm vi nhỏ nói chuyện tâm tình trò chuyện, hiện tại huyện Hải Dương đã trở thành tiêu điểm của thành phố Bạch Sơn, đối với thành phố con đường này mới này rất xem trọng, ủng hộ mạnh mẽ , con đường sau khi làm xong, không chỉ là huyện Hải Dương, thật ra cũng là vì mở ra chiến trường thứ hai của sự phát triển kinh tế thành phố Bạch Sơn, rất trọng yếu . . .

La Bàn Hạ vừa nói, vừa đi tới đi lui trước mặt từng thường ủy viên, xem ra ông đang dùng phương thức này gây áp lực tâm lý với những người đang ngồi bên dưới, ăn trộm sợ gặp cảnh sát điều này thì ai cũng biết, chỉ cần là người làm việc trái với lương tâm, khó tránh khỏi sẽ có chút tâm động, cho nên khi bí thư ủy ban kỷ luật thanh tra thành phố chủ trì cuộc họp, những cán bộ đang ngồi trong này, chỉ cần người trong nội tâm có quỷ, khó tránh khỏi trong lòng gõ trống loạn nhịp.
Chuyện này là hiện tượng bình thường, đã từng có một câu chuyện trước đây, có một cán bộ cấp huyện tham ô không ít tiề , trong lòng lo lắng, không được an bình, có một ngày ủy ban kỷ luật thanh tra thành phố gọi điện thoại thông báo người cán bộ này đến thành phố họp, không ngờ được tên này nghe nói là điện thoại của ủy ban kỷ luật thanh tra thành phố gọi tới, tưởng rằng sự việc đã bại lộ rồi, vì vậy ở trong điện thoại liền khai báo rỏ ràng rành mạch, cho nên khi tiếp xúc với ủy ban kỷ luật thanh tra tại có một số cán bộ trong lòng bị cảm thấy uy hϊếp vẫn là rất mạnh.

– Phát triển kinh tế cho bao giờ cũng vậy, đều không thể tách rời với pháp chế, trong giai đoạn này quốc gia chúng ta đang từng bước xây dựng hoàn thiện pháp chế từng bước, nhưng tôi nói thật, chế độ pháp luật là kiện toàn, nhưng có không ít cán bộ của chúng ta đem tư tưởng mình là cán bộ dùng quyền hành để lách luật khi quản lý nhân dân, nói chuyện làm việc toàn bằng bắt tay, vậy thì dễ dàng xảy ra vấn đề lớn, nếu như dân chúng trồng trọt, gặp vấn đề xảy ra thiên tai thì có thể bị hủy một mùa hoa mầu, nhưng nếu như cán bộ của chúng ta xảy ra vấn đề, chính là hủy đi vô số giá trị không chỉ là một mùa hoa mầu mà tai hại hơn rất nhiều lần, điểm này chúng ta là những cán bộ nhất định phải nhớ cho thật kỹ .
Bí thư ủy ban kỷ luật thanh tra La Bàn Hạ nói một câu nặng một câu, không khí trong phòng họp cũng dần dần ngột ngạt lên , mặc dù mọi người đến giờ vẫn chưa biết tinh thần mục đích chính cuộc họp này của La Bàn Hạ, nhưng tất cả bọn họ cảm giác được trong lúc này có điểm gì là lạ có mùi…………….

……………………………………………………………………………………

Tôn Quốc Cường mấy ngày nay tinh thần không tốt, ông âm thầm phái đồn trưởng Dương Thánh Quân đi bắt Ngưu Khương Sinh, nhưng Ngưu Khương Sinh lại giống như là anh họ Ngưu Nhị Đản của hắn, vô ảnh vô tung biến mất, ông linh cảm sẽ gặp chuyện không may.

Tối hôm qua tại trấn trên ông đến nhà quả phụ Vương để phát tiết, cho nên mãi đến hơn mười giờ sáng mới đến văn phòng, quả nhiên đúng lúc này trong văn phòng đã có người đang chờ ông .
– Các người là ai, nghe người bên phòng làm việc nói có chuyện tìm tôi?

Tôn Quốc Cường nhìn thoáng qua trong văn phòng đang ngồi một nam một nữ, hỏi.

– Xin hỏi thăm đồng chí có phải là chủ tịch trấn Tôn Quốc Cường?

– Đúng, đúng vậy, là tôi, các người ở đâu đến vậy?

– Chúng tôi là người của ban kỷ luật thanh tra huyện, có một số việc cần đồng chí phối hợp điều tra một chút, xin mời đi theo chúng tôi một chuyến.

Người mới tới lạnh như băng nói .

Thật ra mấy người này không có một ai là người của ban kỷ luật thanh tra huyện, đây là những người do Dương Đại Chí thông qua La Bàn Hạ từ trên ủy ban kỷ luật thanh tra điều xuống, Dương Đại Chí sợ nếu như người do ban kỷ luật thanh tra huyện ra mặt, sẽ có người đem tin tức tiết lộ ra ngoài, ai cũng biết các ông chủ mỏ than đá thì mánh khoé thông thiên, Dương Đại Chí không thể không cẩn thận, tốt xấu gì thì Tôn Quốc Cường đứng phía sau tấm màn đen cũng là một ông chủ mỏ than đá.
– Ban kỷ luật thanh tra huyện? Nói đùa à, người của ban kỷ luật thanh tra huyện ai mà tôi không biết, các người là ai, muốn làm gì? Nhanh mau đi ra ngoài, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát.

Tôn Quốc Cường đương nhiên sẽ không thúc thủ chịu trói, cho nên đang cố gắng kéo dài thời gian, ông ở đây nghĩ đối sách, nhưng vừa ngẩng đầu nhìn lên , không biết từ lúc nào, ngay cửa ra vào đã đứng thêm hai người, hơn nữa thuộc về loại người vạm vỡ to lớn .

– Tôn Quốc Cường, ông xem đây là cái gì? Giấy chứng minh công tác này có phải là giả hay không? Ta nói cho ông biết , chúng tôi mời ông đi chỉ là muốn tìm hiểu tình huống một chút, nhưng nếu ông không chịu phối hợp, làm náo loạn trong ủy ban thị trấn này, thì tất cả mọi người đều biết, dù là sau này xác minh ông không có vấn đề, đến lúc đó ông có còn mặt mũi để trở về không?
Xem ra người của ủy ban kỷ luật thanh tra thật giỏi về tâm lý, vừa nói như thế, Tôn Quốc Cường lập tức như quả bóng xì hơi, đặt mông ngồi phịch xuống ghế .

– Vậy được rồi, để tôi gọi điện thoại sắp xếp công việc có được không?

Tôn Quốc Cường thay đổi thái độ .

– Chủ tịch Tôn, cần gì chứ, ông là một cán bộ kỳ cựu rồi, tôi cũng đã làm việc trong ủy ban kỷ luật thanh tra lâu năm, đâu cần phải chơi cái trò câu giờ này..

Lý Kế Ngũ thâm trần nói ra, ông muốn đem một chút cuối tâm lý cầu may cuối cùng của Tôn Quốc Cường phá hủy, như vậy thì mới có thể chiếm cứ được vị trí chủ động, Lý Kế Ngũ là con cáo già của ủy ban kỷ luật thanh tra thành phố, chết ở trong tay ông, cán bộ cấp huyện đã có mấy người, loại cán bộ cấp trấn như Tôn Quốc Cường không đáng cho ông xuất thủ, nhưng do lãnh đạo phân phó ông nào dám không nghe.
Tôn Quốc Cường bây giờ đã phối hợp đi theo bốn người này ra khỏi văn phòng, Lý Kế Ngũ đi ở đàng trước, sau đó là một người nữ, trung gian là Tôn Quốc Cường, sau đó cuối cùng là hai người vạm vỡ, Tôn Quốc Cường đừng nói là muốn chạy, cho dù muốn tự sát cũng không có cơ hội.

Chuyện mang đi Tôn Quốc Cường, Lý Kế Ngũ muốn càng ít người biết thì càng tốt, nhưng những chuyện như thế này thì trên chốn quan trường, tốc độ truyền bá là nhanh nhất, cũng không phải người truyền bá là kẻ mục nát đồng mưu hay là cừu nhân, còn có một nguyên nhân trọng yếu là chức vụ, khi người này rơi đài, thì ai sẽ là người kế vị, cho nên một khi ở đâu xuất hiện chuyện không hay , lập tức liền có rất nhiều người quan tâm chú ý tới …..

Lòng người nói chung đều là u ám như thế, hết cách rồi, người chết vì tiền, chim chết vì ăn, người không vì mình trời tru đất diệt, đây là ý tưởng chân thật nhất ở sâu trong nội tâm mỗi người, chỉ có điều là có người biểu hiện trực tiếp, có người biểu hiện âm thầm đằng sau bóng đêm mà thôi .
Đối với tin tức chuyện này phát ra, mỗi người đều có cách phản ứng riêng mình, bất quá hôm nay là cuộc họp, bí thư huyện Trịnh Minh Đường không có mang theo điện thoại, vì thế cho dù thư ký Tưởng Minh Kiệt đã biết tin tức này, nhưng ông đành đứng ở ngoài cửa lo lắng, không dám đi vào báo cho bí thư huyện biết , đúng lúc này trưởng ban Dương Đại Chí cũng nhận được tin nhắn do Lý Kế Ngũ gửi tới “ tất cả thuận lợi “

Mặc dù mọi người đang nghi hoặc ý nghĩa buổi họp lần này là ở đâu, chỉ có gian xảo như Trọng Hải, giảo hoạt như Lâm Đức Vinh thì bình thản chú ý mọi cử động của trưởng ban Dương Đại Chí cùng với bí thư La Bàn Hạ, lúc này lại thấy Dương Đại Chí lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, sau đó Dương Đại Chí lại quay qua nhìn La Bàn Hạ.
Trọng Hải ở bên trong đầu thầm kêu không ổn, lần này trưởng ban Dương Đại Chí đã có quyết tâm không nhỏ, cả đến bí thư La Bàn Hạ cũng đến phối hợp, cái này huyện Hải Dương vừa mới có một chút khởi sắc, giờ thật chẳng lẽ muốn nhấc lên một cơn gió tanh mưa máu sao?

– Tôi xem mọi người hồi nảy giờ nghe lão già tôi lải nhải nhiều rồi chắc cũng mệt mỏi, thôi chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi sẽ gặp lại ở cuộc họp sau nhé.

Trong phòng họp này bí thư ủy ban kỷ luật thanh tra là chức vụ lớn nhất , đương nhiên là ông ta nói cái gì là làm theo cái đó .

Nhưng đến lúc này, Dương Đại Chí thấy cũng không cần giấu giếm nữa, bằng không mà nói, về sau ông ta cũng khó có thể ở tại huyện Hải Dương lăn lộn, hôm nay La Bàn Hạ đến đây mở cuộc họp này, mục đích chính là làm chỗ dựa cho Dương Đại Chí, nói một cách khác mục đích đúng là để nắm giữ ổn định cho bí thư Trịnh Minh Đường tránh xảy ra vọng động, đợi đem chủ tịch trấn Tôn Quốc Cường song quy (*nhà nước điều tra), tạo thành một chuyện đã xảy ra rồi , lúc này lại có La Bàn Hạ ở đây, thì Trịnh Minh Đường có muốn can thiệp vào việc này cũng là vô ích không kịp .
– Bí thư Trịnh, tôi có việc này cần báo cáo với ông.

Dương Đại Chí đi đến bên Trịnh Minh Đường, kề tai nhỏ giọng nói .

Trịnh Minh Đường không hiểu Dương Đại Chí tự nhiên tìm đến mình báo cáo chuyện gì, nhưng ông có cảm giác không phải là chuyện tốt, chứ làm sao Dương Đại Chí không hiểu theo quy định, dù sao La Bàn Hạ cấp trên của Dương Đại Chí vẫn còn ở nơi này.

Trịnh Minh Đường cùng Dương Đại Chí lần lượt bước ra khỏi phòng họp, giờ này La Bàn Hạ đã thở phào nhẹ nhỏm, dù cho bí thư huyện Trịnh Minh Đường có to gan, lúc này cũng không thể xử lý quấy nhiễu được vụ án này, theo Dương Đại Chí điều tra , vụ án này rất có thể cùng vụ án Cổ Thành Lượng bị nổ tung tan xác có quan hệ, mà đầu mối tập trung cuối cùng chỉ hướng chính là bí thư huyện Hải Dương, La Bàn Hạ sở dĩ theo dõi Trịnh Minh Đường là bởi vì Trịnh Minh Đường hiện giờ đang là con chốt, nguyên nhân khác kia mục tiêu là đả kích đối thủ chính trị Thành Thiên Hạc, mà ai cũng biết Trịnh Minh Đường là người của Thành Thiên Hạc , đây chỉ là chuyện tai bay vạ gió không may của bí thư Trịnh Minh Đường , nhưng đây cũng là đấu tranh chính trị, ai cũng vậy đều không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào có khả năng sống sót. .
– Bí thư Trịnh có chuyện tôi đã điều tra, đương nhiên đã xác minh kỷ lưỡng trước khi hành động, tôi áp dụng biện pháp mà không có báo cáo trước cho bí thư , xin bí thư thông cảm .

– Lão Dương, rốt cuộc là chuyện gì, nói mau đi, tôi và ông khách sáo làm gì.

– Vậy thì tốt, tôi sẽ nói thẳng, chủ tịch Tôn Quốc Cường trấn Độc Sơn bị tình nghi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng trái pháp luật, các bộ phận đều đã được đến xác minh, vừa rồi Tôn Quốc Cường đang tích cực thu hồi lại tiền mặt, đoán chừng có dấu hiệu phi tang chứng cớ, xin phép bí thư có thể áp dụng biện pháp khống chế .

Nghe đến đó, Trịnh Minh Đường xem như là đã hiểu, ông không có ngốc, khi Dương Đại Chí nói về Tôn Quốc Cường như vậy, đoán chừng đã sớm động thủ , hiện đang hướng về mình báo cáo, bất quá là tiền trảm hậu tấu, chỉ nói vuốt đuôi cho có, thì ra tình huống của hôm nay có chút không đúng, bí thư ủy ban kỷ luật thanh tra La Bàn Hạ rốt cuộc tới làm gì …
– Đã xác minh chắc chắn?

– Vâng… trên cơ bản không có sai.

Đúng lúc này tại cuối hành lang, thư ký Tưởng Minh Kiệt thò đầu ra ngoài nhìn xem tình huống của bên này, Trịnh Minh Đường cũng nhìn thấy Tưởng Minh Kiệt, còn Dương Đại Chí thì không nhìn thấy Tưởng Minh Kiệt xuất hiện, điều này làm cho Trịnh Minh Đường có thể khẳng định suy đoán mới vừa rồi, đúng là Tôn Quốc Cường đã đã xảy ra chuyện ….

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!