Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
CHƯƠNG 407: TÂM TƯ NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ NHÀ QUYỀN THẾ.

– Ông không nên đi về nhà, tôi sẽ sắp xếp một địa phương tuyệt đối an toàn để ông ẩn núp, chuyện này tôi phải suy tính thật kỹ nên làm cái gì bây giờ.

Dương Đại Chí trước hết đem dàn xếp chổ ở Ngưu Khương Sinh ổn định, vừa rồi ông nghe được tình huống chính xác từ Ngưu Khương Sinh khiến cho ông như là nằm mộng, dựa theo lời nói Ngưu Khương Sinh, chủ tịch trấn tự mình đại diện cho nhóm người đầu tư đến gặp hắn bàn về chuyện chia hoa hồng của mỏ than, như vậy thì chắc chắn là có không ít cán bộ cùng đầu tư nhập cổ phần vào mỏ than, thảo nào các mỏ than thì thường xuyên phát sinh tai nạn sụp hầ , nhưng là ủy ban huyện chưa có một lần được nghe qua báo cáo về tai nạn của công nhân, Ngưu Khương Sinh nói khi xảy ra tai nạn thì đều được cán bộ trên trấn dấu nhẹm, đại đa số trường hợp là giải quyết theo thỏa thuận hai bên là xong việc, mỏ than không thiếu tiền, cho nên đối với người chết thì bồi thường rất hào phóng, do vậy thân nhân người chết đều lựa chọn bằng cách im lặng cho qua. .
Hút xong một điếu thuốc, Dương Đại Chí dần dần tỉnh táo lạisau khi suy nghĩ lại , chuyện này phần lớn chỉ là mới nghe Ngưu Khương Sinh lời nói một bên, không có chứng cớ gì đế chứng minh có một số cán bộ tham dự vào cổ phần của mỏ than đá, phá án không thể cùng chỉ nghe dân chúng cáo trạng, tất cả tội danh nào cũng phải có chứng cớ, không có chứng cớ thì rất khó có thể đưa ra công lý để kỷ luật những đảng viên nháng chàm này ………………

………………………………………………………………………………..

Giấy chứng nhận hôn thú cùng ly hôn đều giống nhau, chỉ có khác biệt duy nhất là giấy hôn thú thì dán lên ảnh chụp của hai người, còn giấy chứng nhận ly hôn thì ảnh chụp thì dán lên mỗi người mỗi tờ, sau khi nhìn xem giấy chứng nhận ly hôn bên trên có dấu chạm nổi, hai người đều thở dài một hơi, cuối cùng cuộc hôn nhân chính trị này cũng kết thúc .
Hai người đứng ở cửa lớn tòa án, từng người đi về hai hướng ngược chiều , từ chỗ xa xa bên trong chiếc xe hơi , một người đàn bà đang ngồi vuốt ve cái bụng phình lớn của mình, cô đang ngồi đợi một người đàn ông đi tới, vì ông ta cô đã cam tấm chấp nhận làm người tình nhân bí mật, đếntận ngày hôm nay, cô mới có thể từ trong bóng tối đi ra ngoài ánh sáng .

Nơi góc rẽ, ở bên trong một chiếc xe BMW thể thao, Tạ Phương Quỳnh trơ mắt ếch ra nhìn đi về hướng chiếc Audi A6 , khi Trọng Hải đi đến bên cạnh chiếc xe, cửa xe liền đã mở ra, ngồi ở đằng sau là một người đàn bà đang mang thai bụng lớn, Tạ Phương Quỳnh nhận ra người đàn bà này, so với tấm ảnh mà cô mướn người điều tra cung cấp không có bao nhiêu khác biệt.

Lúc này, Tạ Phương Quỳnh thật muốn nhấn ạnh chân ga hướng đôi cẩu nam nữ này phóng tới, Nhưng nếu quả thật mà làm như vậy , chính mình cũng đâu được cái gì, Trọng Hải đã gây tổn thương cho mình đã quá đủ nhiều, chuyện cũng xong rồi , cần gì phải vì chuyện này mà tự mình làm hại đến bàn thân mình…..
Tốt nhất giải buồn không có gì qua được rượu cồn, vì vậy Tạ Phương Quỳnh bỏ qua hình tượng hào phú phu nhân của nhiều năm qua, gọi điện thoại mời mấy người bạn thân đi đến quán bar uống rượu, trong nhóm này lại có cả Tiếu Hàn, người đang đau lòng thì dễ dàng say, điểm ấy một chút cũng không sai, không lâu lắm, Tạ Phương Quỳnh đã muốn líu lưỡi rồi.

– Ngưng lại đi Phương Quỳnh, uống nhiều quá rồi, về nhà ngủ đi.

Tiếu Hàn khuyên giải nói .

– Trở về? Bây giờ về đâu, về sau tui đã là một người được tự do rồi, Trọng Hải tên hỗn đản kia đã làm cho con đan bà kia lớn bụng, làm sao tui chịu được cơn tức này, ha ha …hôm nay tui đã ly dị xong rồi.

Nói xong cô đem giấy chứng nhận ly hôn lấy ra khoe, làm cho tất cả mọi người giật mình không ngờ, trước đó khi còn tỉnh táo, Tạ Phương Quỳnh đã từng thầm nhủ, sẽ tạm thời không đem chuyện ly dị nói ra.
Vô tình nghe được Tạ Phương Quỳnh nói như vậy, ánh mắt Tiếu Hàn sáng lên, nhưng lập tức lại khôi phục bình thường .

Đã từng nói qua, cha chồng Tiếu Hàn cùng với Trọng Phong Dương chú của Trọng Hải không cùng là một phe cánh, họ là những cán bộ cao cấp trong chính phủ, ngoại trừ các vấn đề thỏa thuận đối ngoại bên ngoài, bên trong họ vẫn âm thầm tiến hành công kích đối phương, nhưng nếu muốn tiến hành, thì cũng phải có chuyện xảy ra thì công kích hạ bệ đối phương mới được, bây giờ vô tình như vậy, Tiếu Hàn không cần tốn nhiều công sức, cũng đã nắm được trong tay một bằng chứng thuyết phục rồi.

Những người đàn bà trong các nhà quyền thế này nhìn ở bên ngoài thì rất xinh đẹp cao quý, nhưng đấy chỉ là biểu tượng, thực tế là vẻ đẹp cao sang của bọn họ là đứng ở phía sau dựa vào gia tộc, nếu như những gia tộc này không tồn tại , thì vẻ đẹp cao sang quyền quí của bọn họ chính là tai hoạ, bởi vì nếu đã không có gia tộc bảo hộ, những người đàn bà xinh đẹp cao quý này đối với xã hội bên ngoài chả là cái cóc khô gì cả, cho nên những quý phu nhân này giây phút nào cũng không quên tìm cách bảo vệ được lợi ích gia tộc mình, bởi vì gia tộc càng lớn mạnh, thì vinh hoa phú quí cũng sẽ không bao giờ tách rời bọn họ…….
…………………………………………………………………………………………..

Đương nhiên chuyện của Tạ Phương Quỳnh đang xảy ra thì Trọng Hải không biết, sau khi đi ra khỏi tòa, đến đây đón ông là Dương Lan Hoa rồi cùng một chỗ về tới nhà riêng của bọn họ, căn nhà này là Trọng Hải xuất tiền mua, để cho Dương Lan Hoa tự mình bố trí, bày biện.

Ngoại trừ người đàn bà lớn tuổi giúp việc, nơi đây cực ít có người tới đây, còn Dương Lan Hoa nhưng cũng rất hiếm khi đi ra ngoài, đối với phụ nữ có thai thì thật là không tốt, nhưng cô không dám đi ra ngoài, bởi vì mọi người trong gia đình cô đều cho là cô đang xuất ngoại .

Ngày trước Dương Lan Hoa cùng với Trọng Hải là đồng học, tuy nhiên trong nhà của cô lại không có tài sản nhiều như gia đình Tạ Phương Quỳnh, nhưng nhà của cô lại thuộc gia đình trí thức, gia giáo vô cùng nghiêm ngặt, nếu như để người trong nhà biết rõ cô ở bên ngoài đang làʍ ŧìиɦ nhân với người đàn ông đã có vợ, với lại cô chưa kết hôn mà đã có thai, thì có lẽ cô sẽ bị đánh đến chết , cũng may Dương Lan Hoa đang là nghiên cức sinh ở bên nước Mỹ do đó mới có thể dấu diếm được chuyện của mình với người trong nhà .
– Em phải ra ngoài đi dạo chút ít, chỉ còn trong thời gian ngắn là đã sinh, nhiều hoạt động mới có lợi để sinh con tự nhiên, anh không muốn em phải sinh mổ rồi để lại vết sẹo.. .

Trọng Hải ngồi ở trên thảm trải sàn nhà , Dương Lan Hoa ngồi ở trên ghế sa lon , ông giờ giống như là đứa bé rúc vào trên bụng của cô, nghe trong bụng thai nhi nhịp tim, Trọng Hải rất muốn làm cha, loại vui sướng này là khó có thể nói lên thành lời.

– Anh bây giờ mặc dù đã ly hôn, nhưng em vẫn không muốn gây phiền toái cho anh , đợi sau khi sinh con rồi tính sau, em ở chỗ này cũng vô cùng tốt, anh không cần lo lắng.

– Anh biết vậy, nhưng huyện Hải Dương cách nơi này quá xa, nếu có chuyện gì xảy ra, anh không kịp giúp đỡ được, hay là em đến huyện Hải Dương đi, anh sẽ sắp xếp cho em một chỗ, có gì anh cũng dễ chiếu cố đến em.
Nghe được Trọng Hải nói như thế, Dương Lan Hoa trong nội tâm rất là cao hứng, nhưng sau khi cân nhắc, cô hủy bỏ ngay ý nghĩ này, huyện Hải Dương là nơi Trọng Hải công tác, ông đang làm chủ tịch huyện nhất định là mọi người rất chú ý đến, nếu bị người phát hiện ở phía sau lưng còn nuôi một người đàn bà đang mang thai mà không lại vợ mình thì rất ảnh hưởng đến tiền đồ, dù sao trên danh nghĩa Tạ Phương Quỳnh mới là người được công nhận là vợ của Trọng, cho dù ông vừa vừa ly hôn, cô vẫn chưa có danh phận gì với Trọng Hải cả.

– Hừm…em không đi đâu cả, tại đây an toàn hơn, với lại em với anh cũng chưa là gì cả mà.

Dương Lan Hoa như là giận dỗi nói ra .

Trọng Hải mỉm cười, hắn biết rõ Dương Lan Hoa nói có ý gì, phụ nữ có thai là cần dỗ dành, cho nên kiên quyết nói .
– Em yên tâm đi, anh sẽ sớm báo cho gia đình anh biết là em đã con với, đến lúc đó ai còn có thể nói được cái gì, cửa ải khó khăn duy nhất là chú của anh, nhưng không sao, hết thảy có anh đây.

Trước đây Dương Lan Hoa cũng biết mình dồn ép Trọng Hải thái quá, cho nên cũng có chút hối hận, Trọng Hải khó xử như thế nào cô cũng biết, cô đã từng tự nói với mình, gia đình giàu có thì mình khó lọt vào, đặc biệt là Trọng Hải lại thuộc về gia tộc chính trị, cho nên hôn nhân của bọn họ luôn luôn là phục vụ lợi ích của gia tộc.

Trọng Hải không có thời gian nhiều để ở tại tỉnh thành làm bạn với Dương Lan Hoa, vài giờ ngắn ngủi gặp nhau thì phải tách ra, ngay lúc Trọng Hải sắp rời đi thì điện thoại di động của ông reo vang, cú điện thoại này cũng khiến cho ông rất ngạc nhiên, bởi vì số gọi điện thoại lại là của trưởng ban Dương Đại Chí của ban kỷ luật thanh tra, ông hơi ngạc nhiên vì mình và Dương Đại Chí thật đúng là không có gì kết giao, Trọng Hải đến với huyện Hải Dương chưa lâu lắm nên không quá thân thuộc với những cán bộ ở đây, với lại Dương Đại Chí là thứ cô thần độc vãng nên hai người rất hiếm khi trò chuyện riêng tư.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!