Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 335: NHẬN NHIỆM VỤ KHÓ KHĂN.

Trong lúc Trọng Hải cùng Hồ Giai Giai ở trong phòng làm việc bàn công việc, bọn họ không biết rằng tại sau cánh cửa gian phòng ngủ có một người đang chăm chú lắng nghe hai người nói chuyện, không cần phải nói, người này là Tạ Phương Quỳnh, trực giác của người đàn bà luôn có một dự báo lính tính với người sẽ hoặc đang đoạt lấy chồng của mình.

– Thưa chủ tịch , trước giờ nếu những chuyện nào liên quan đến mỏ than đá thì đều xử lý không tốt, không đâu xa , anh xem lại tình hình ở tỉnh Sơn Tây mấy năm gần đây thay đổi bao nhiêu quan lớn, người nào cũng vì dính dấp đến mỏ tham cả, cho nên đừng cho rằng chúng ta chỉ là những mỏ than nhỏ mà qua được, tình huống đều là giống nhau, nhưng vấn đề khó khăn là nếu chúng ta quyết tâm chỉnh đốn rầm rộ, dồn những ông chủ mỏ than vào con đường tuyệt lộ , những ông trùm này, bất cứ chuyện gì cũng dám làm, cho nên lần này chúng ta có thể lợi dụng vụ án Cổ Thành Lượng làm cho ra chuyện, nhìn xem phản ứng của đám người kia rồi hãy tính sau.
Hồ Giai Giai là xuất phát suy tính lợi ích của Trọng Hải, có thể nói đây là một ý kiến rất hay, không có một chút tư lợi nào cho cá nhân của mình, đây mới chính là năng lực của một chủ nhiệm văn phòng ủy ban cần phải có, không đơn thuần là dùng cái huyệŧ phục tốt lãnh đạo, có đôi khi còn phải tham dự mưu lược, đây mới là một chủ nhiệm văn phòng ủy ban ưu tú, nếu Đinh Nhị Cẩu nghe qua lời nói Hồ Giai Giai trong lúc này , chắc chắn hắn cũng sẽ tự than thầm mình không sao sánh bằng người đàn bà này , dù sao trong công việc hắn còn quá non nớt .

Thế nhưng mà lời nói này khi lọt vào trong lỗ tai Tạ Phương Quỳnh lại là mặt khác, một loại cảm giác người đàn bà kia đối với Trọng Hải quan tâm như vậy, rất khó tin được là không có chuyện gì trong mối quan hệ nam nữ, gia thế Trọng Hải tốt như vậy, không khó hiểu khi có những người đàn bà âm thầm có ý đồ thân cận gần gủi với ông ta, nghĩ tới đây, trong lòng Tạ Phương Quỳnh tựa như điên lên.
– Cô nói có lý, tôi sẽ cân nhắc về vấn đề này đấy, cô hãy báo cho Miêu Chấn Đông biết, hãy điều tra nghiêm túc cẩn thận cho ra bằng được được manh mối vụ án này, với cái chức vụ đội trưởng cảnh sát hình sự của hắn mà không làm sáng tỏ được thì về vườn cũng là vừa đấy.

Trọng Hải dùng phép khích tướng Miêu Chấn Đông, chính ông cũng muốn biết được rỏ ràng là người nào dám dùng phương thức gϊếŧ người này, khiêu chiến với phó bí thư thành ủy quyền uy thành phố Bạch Sơn.

Khi Hồ Giai Giai chuẩn bị rời khỏi, cô thản nhiên ngồi xổm xuống chỉnh sửa lại dây giày sandal cao gót, Trọng Hải vốn muốn nhìn qua một chút văn bản tài liệu, nhưng ánh mắt vẫn không tránh khỏi nhìn thoáng qua ngay chính giữa hai chân Hồ Giai Giai, ƈôи ŧɦịŧ vốn đang mềm, cũng bởi vì một màn hương diễm mà trở nên có chút ngẩng đầu lên, cái qυầи ɭóŧ màu trắng mỏng ôm vây lấy cái âm hộ đẫy đà màu mỡ do Hồ Giai Giai ngồi xuống, khiến cho cái mu âm hộ tại giữa hai chân càng thêm phồng nhô lên cao xông ra, Trọng Hải tựa hồ cũng có thể xem tới được hai mảnh đầy đặn mép ngoài âm hộ có chút hướng ra phía ngoài, trong đó cái khe thịt màu đỏ tươi mềm mại lấp ló muốn hở ra, cũng mơ hồ có thể thấy được, nhưng rồi Trọng Hải lại nghĩ tới ở phía sau trong phòng làm việc của mình còn có một người đàn bà khác nữa, trong lòng của ông liền không an tĩnh được, chỗ làm việc và chỗ ở của vợ mình thật sự không thể chung một chỗ, rất là bất tiện khó chịu, vì vậy sau khi Hồ Giai Giai lẳng lặng rời khỏi văn phòng, ông ngáp một cái, rồi hướng tới trong phòng ngủ đi đến .
– Anh tan việc rồi à?

Tạ Phương Quỳnh đang sắp xếp quần áo cho Trọng Hải hỏi.

– Tan việc? Ai da… anh thì có lúc nào mà tan việc, chẳng qua là emi đã đến đây, anh phải nhín chút thời gian để tiếp đãi em, chứ không khi em quay về, chắc chắn là sẽ lại chạy đến chỗ của chú Trọng cáo trạng về anh.

– Hừ, anh biết rõ như vậy thì tốt, em mang đến cho anh thêm một số quần áo, ngoài ra, em cũng không muốn suốt ngày quanh quẩn ở chỗ này , anh dẫn em đi ra ngoài xem phong cảnh ở đây một chút được không? Để em xem thử ở vùng núi của địa phương anh có gì hứng thú.

Tạ Phương Quỳnh để xấp quần áo trên giường, bước tới kéo cánh tay Trọng Hải làm nũng nói, dáng điệu như thế này, trước đây cô rất ít khi thức hiện.

– Uí trời.. em đến trong lúc này là không phải lúc, vài ngày nữa là huyện đã tổ chức bầu cử người thay thế chính thức chủ tịch huyện, mà anh là nhân vật chính, em nghĩ thử xem, đúng lúc này mà anh lại có thể dẫn vợ của mình đi khắp nơi du sơn ngoạn thủy được sao?
Trọng Hải bất đắc dĩ nói, đây là lời nói thật , nhưng Tạ Phương Quỳnh là một người phụ nữ, cô không muốn nghe được những lời nói thật quá thẳng thắn, nếu có thể thì cứ ngọt ngào nói dối, cho dù là buổi sáng đã đáp ứng yêu cầu của cô, đến buổi tối đổi ý cũng không có vấn đề gì cả , nhưng ngay một lời nói dối như vậy để cho cô vui, Trọng Hải cũng không biết nói, người chồng này thật sự là làm cô rất mất mặt, không biết anh ta đối xử với những người phụ nữ khác thì sẽ như thế nào? Có giống hay là khác với cô….

– Hừ…em biết ngay mà , có đến đây rồi cũng không có ý nghĩa gì hết , nếu anh bận việc thì cứ lo chuyện của anh đi, tự chính một mình em đi chơi cũng được.

Tạ Phương Quỳnh nổi giận nói .

– Em chưa có quen cuộc sống tại nơi đây, làm sao anh có thể để cho em một mình đi ra ngoài chạy loạn khắp nơi, ở đây không phải là trên tỉnh thành, trị an không có tốt đâu , mấy ngày hôm trước vừa đã xảy ra vụ án nổ tung thuốc pháo gây chết người , cả nhà cháu trai của phó bí thư Cổ đều bị nổ chết , chuyện này em cũng biết mà.
– Vì vậy do lo lắng cho anh, em mới tới đây, cũng không biết chú Trọng có ý gì, đang làm ở trưởng phòng ở phòng tài chánh không lo, bỗng dưng lại điều anh đến địa phương vắng vẻ như thế này, thật là khiến em không hiểu nỗi.

Tạ Phương Quỳnh tức giận to tiếng .

– Được rồi, đừng la hét nữa, thôi để anh gọi cho Đinh Trường Sinh đi ra ngoài du ngoạn cùng em, hắn là người địa phương, đối với khu vực này rất là quen thuộc, không sợ em bị đi lạc.

Trọng Hải nói xong lấy bàn tay duỗi ra để lên trên cái mu âm hộ của Tạ Phương Quỳnh, dùng sức xoa bóp một cái, vừa rồi khi thấy cái âm hộ của Hồ Giai Giai khêu gợi hiện ra trước mắt, cơn hứng thú của ông bất chợt vẫn còn…

Tạ Phương Quỳnh giật mình, nhưng vẫn còn giữ nét mặt bực bội, vì thế vẫn không nhúc nhích, cảnh này khiến Trọng Hải cảm thấy rất chán chường, dưới tình huống đàn ông cùng đàn bà ở riêng trong một gian phòng ngủ, vậy mà Tạ Phương Quỳnh vẫn có vẻ không có chút gì nồng nhiệt cả, thật sự là làm cho ông rất mất hứng .
Bàn tay của Trọng Hải dần dần buông lỏng rời khỏi cái mu cao của cô, động tác này lại làm cho Tạ Phương Quỳnh hối tiếc không kịp, Trọng Hải chủ động thêm một chút cũng không được sao? Chẳng lẽ giữa vợ chồng lạnh nhạt hơn nước đến mức này? Mình giả vờ cao ngạo một chút, chứ đã chạy đến tận cái địa phương này để muốn cái gì há Trọng Hải không biết?

– Hắn chỉ là một thằng nhóc thì có thể làm gì, em muốn anh đi cùng với em kìa.

Tạ Phương Quỳnh rốt cục không còn giả vờ nữa , bắt đầu đối với Trọng Hải nũng nịu nói .

Nhưng giây phút thích hợp gần gủi nhất đã trôi qua , hứng thú của Trọng Hải đã không còn ở trên người cô nữa rồi, ông mở ra cửa phòng ngủ gọi Đinh Nhị Cẩu.

– Lãnh đạo, em có mặt.

Đinh Nhị Cẩu đứng ở ngoài cửa phòng ngủ cách 1 mét, từ xa nhìn Tạ Phương Quỳnh đang cẩn thận tỉ mỉ sắp xếp lại quần áo, ngay cả ánh mắt cũng chả thiết tha ngó ngàng đến hắn.
– Tôi giao cho cậu một nhiệm vụ khó khăn , có thể làm được hay không?

Trọng Hải lúc nói với Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Tạ Phương Quỳnh .

– Lãnh đạo , anh nói đi , chỉ cần em có thể làm được, nhất định là sẽ là hoàn thành xong.

– Tạm thời chuyện những ngày qua gác lại , chị dâu cậu đến đây không dễ dàng, huyện Hải Dương có thắng cảnh đẹp nào, cậu mang chị dâu đi dạo , sắp bầu cử, cho nên tôi rất bận đấy, không có thời gian dẫn đi đâu được.

Lúc này, với tư cách là người được giao nhiệm vụ dẫn cô ấy đi dạo, Tạ Phương Quỳnh nên nói chuyện với hắn mới đúng, nhưng cô vẫn như là một người máy trong tay quần áo cứ tiếp tục sắp xếp , chả buồn chào hỏi với hắn , Đinh Nhị Cẩu là một kẻ không ngốc, hắn suy đoán hai vợ chồng này đã có rắc rối gì đó, nhưng đây là việc riêng tư của lãnh đạo, hắn không dám nghe ngóng, trước mắt chỉ có thể đáp ứng nhận lời.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!