Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Đinh Đức Vinh nhận nhiệm vụ tổ chức bâu cử lần này thật sự là một vấn đề rất khó khăn , toàn bộ đại biểu nhân dân huyện hơn 300 người, khó bảo toàn không có mấy người đối với ủy ban huyện bất mãn mà có chủ tâm quấy rối, bỏ phiếu trắng còn dễ nói, nếu như phản đố , như vậy sẽ khiến lần cuộc bầu cử rất bị động .

– Bí thư Trịnh đưa cho tôi áp lực rất lớn a.

Sau cuộc họp, Trọng Hải và Đinh Đức Vinh hai người sóng vai ra khỏi tòa nhà của huyện ủy, Đinh Đức Vinh nửa đùa nửa thật nói.

– Chủ nhiệm Đinh, ông nói như thế , tôi cũng ngại lắm, bởi vì tất cả mọi người đều phải là nhất trí thì mới ổn , nhưng đại biểu nhân dân toàn huyện thì quá nhiều người cho nên nếu có phản đối thì rất bình thường, dù là có đến 50% phản đối, cũng không sao cả, chỉ cần có thể vượt qua kỳ bầu cử này là xong, lúc này có thể có người còn chưa hiểu được tôi, những mục tiêu đưa ra chỉ mới là ý đồ, chờ tôi làm xong mọi việc, nếu như vẫn còn có lời ong tiếng ve, thì tôi phải xem lại bản thân chính mình trong thời gian qua đã làm nên trò trống gì rồi, mà để cho quần chúng vẫn còn bất mãn…
Trọng Hải cũng không có gì bối rối, cũng nửa đùa nửa thật nói ra , đúng lúc này điện thoại trong túi quần của ông rung lên báo có tin nhắn.

Sau khi cùng Đinh Đức Vinh bắt tay giã từ, Trọng Hải chui vào xe của mình , lúc này mới lấy điện thoại di động ra xem , là tin của Đinh Nhị Cẩu gởi tới:

“ Chị dâu đến rồi “ .

Nhìn đến đây, Trọng Hải có chút chóng mặt, “ chị dâu đến rồi…” có phải là Đinh Nhị Cẩu phát sai tin nhắn? Nghĩ một hồi ông mới chợt hiểu, có thể là Tạ Phương Quỳnh vợ của mình đến đây , ông nhướng mày , tâm tình lập tức trầm thấp xuống, lúc này cô ấy tới nơi này để làm gì nhỉ ? Hai người ở trước mặt người ngoài, một mực đóng tuồng là cặp vợ chồng gương mẫu, phu xướng phụ tùy , nhưng thực chất bên trong là tình huống như thế nào, chỉ có hai người bọn họ là rõ ràng nhất .
Tạ Phương Quỳnh dựa theo thói quen của mình sắp xếp gọn gàng trong phòng ngủ của Trọng Hải, đúng lúc này thì ông vừa về đến .

– Em đến bất ngờ quá vậy? Sao không báo trước cho anh biết, để anh phái người đi đón em.

Trọng Hải thản nhiên nói .

– Tự em cũng có xe đi mà , thích thì em đến cứ báo trước làm gì, như thế nào, bộ sợ em đến, bị phát hiện ra mấy chuyện ong bướm lã lơi à.

Tạ Phương Quỳnh nhoẻn miệng cười, cô cố gắng khiến cho chính mình đáng yêu vũ mị hơn trước, chuyện trước kia là trước kia, còn bây giờ là bây giờ, lần này là mình vì muốn có đứa con nên mới chạy tới đây, nếu như mới vừa gặp mặt, mà mình cau có, thì ai còn có lòng dạ thanh thản để…làm chuyện đó.

– Ở đây dạo này khắp nơi đều có chuyện, làm sao có thời gian cùng với người khác ong bướm lã lơi, với lại tại đây đang loạn như vậy nên anh rất bận, em ở lại đây có chịu nỗi không?
Trọng Hải mỉm cười nói .

– Chịu nỗi không à? Lần này em đến đây là muốn ở lại tầm mười ngày nửa tháng, nếu anh bận việc, em cũng không quấy rầy làm chậm trễ công tác của anh, khi nào em ra ngoài đi dạo chơi thì tính sau vậy.

– Được, em cứ nghỉ ngơi trước đi, anh đi xử lý chút chuyện, mấy ngày nữa là đến bầu cử rồi, đây là thời khắc mấu chốt, không thể lơ là được.

– Ừ, vậy anh cứ đi đi! À.. đúng rồi, buổi tối em cũng ở lại nơi này sao?

Tạ Phương Quỳnh ý muốn chuyển sang nơi khác, ví dụ như nhà khách của huyện chẳng hạn.

– Vậy em muốn nghỉ ngơi ở đâu, chỗ này chính là nhà của anh ở huyện Hải Dương, với lại tại huyện Hải Dương này anh cũng không có đến ở nhà khách, em muốn tính sao thì tính.

Trọng Hải nói xong liền đi ra ngoài đến phòng làm việc.
Khi ông vừa mới ngồi vào văn phòng, thì nghe tiếng gỏ cửa:

– Vào đi.

– Lãnh đạo, chủ nhiệm Hồ muốn gặp anh , nói là có chuyện quan trọng.

Đinh Nhị Cẩu thò đầu vào nói .

Lẽ ra Hồ Giai Giai giờ như là phó quản gia, lúc vào cửa không cần Đinh Nhị Cẩu thông báo, nhưng Hồ Giai Giai cũng không phải là người không hiểu chuyện, khi lên lầu 4 gặp được người đàn bà xinh đẹp kia cùng đi với Đinh Nhị Cẩu, cô trở về chỉ cần hỏi sơ qua là biết ngay chính là vợ của chủ tịch huyện, chính cô cũng cảm nhận được từ trong ánh mắt của Tạ Phương Quỳnh đã là rất cảnh giác với cô .

– Để cho cô ấy vào đi.

Trọng Hải nhấp một ngụm trà nói, có tật giật mình, ông ta hoàn toàn có có ý thức được hình như có gì không ổn, khi vừa gặp mặt Hồ Giai Giai thì có biểu hiện mất tự nhiên.
– Thưa chủ tịch , dựa theo yêu cầu của anh, hôm nay là kết quả điều tra mới nhất đây ạ.

Hồ Giai Giai đưa tài liệu trong tay cho Trọng Hải, rồi lùi lại một bước đứng yên tại đấy.

– Ngồi xuống đi, tôi còn phải xem lại một hồi đấy.

Trọng Hải chỉ cái ghế, nhưng Hồ Giai Giai mỉm cười không nhúc nhích, vẫn đứng ở nơi đó, Trọng Hải liếc nhìn cô rồi không nói thêm gì nữa, cẩn thận xem lấy tài liệu trong tay .

Vừa rồi nhận được tin tức nội bộ do Hồ Giai Giai báo cáo về vụ án Cổ Thành Lượng, Trọng Hải đã biết rõ, tại trong công an huyện Hải Dương ý kiến về vụ án cũng không có thống nhất, có người muốn dấu diếm, có người muốn điều tra , còn Hồ Giai Giai sỡ dĩ vì sao lại biết rõ như vậy, chứng minh cho thấy tại công an huyện nhất định cô có mối quan hệ cá nhân của mình, vì vậy Trọng Hải sau khi nghe Trần Quân Vĩ báo cáo, ông đã âm thầm dặn dò Hồ Giai Giai nhất định phải lợi dụng quan hệ của lấy thêm tin tức về vụ án trực tiếp báo cáo cho ông biết , đây không phải là ông muốn quấy nhiễu chuyện phá án, mà là giám sát chuyện phá án, tại vì đối với trường công huyện Trần Quân Vĩ, hiển nhiên là Trọng Hải không tin tưởng được rồi, con người của Trần Quân Vĩ hành động hay lưỡng lự, không đáng để tín nhiệm .
– Dựa theo thông tin từ công an huyện, lần này vụ án rất có thể sẽ dẫn tới các mỏ than ở trấn Độc Sơn, vậy rốt cuộc ở đó có bao nhiêu cái mỏ than, cô có nắm được một con số chuẩn xác không?

– Dạ, không có , về chuyện này trong công an huyện một mực giữ kín như bưng , nhưng theo em được biết, không đơn thuần là cán bộ ở trấn Độc Sơn, mà ngay cả trong huyện cũng có một bộ phận cán bộ có cổ phần tại các mỏ than đó , chỉ có điều mỏ than của Cổ Thành Lượng tham gia là tương đối lớn, còn cán bộ nào ở huyện Hải Dương này có cổ phần trong các mỏ than đó , hiện tại mà rất khó mà biết được.

– Trong huyện cũng có cán bộ tham gia cổ phần? Tin tức này có chính xác không?

– Tuyệt đối chính xác thưa chủ tịch, những phần tử có cổ phần ở mỏ than đá có một số là dân liều mạng, cho nên ý của em là nếu muốn chấn chỉnh lại, cũng cần phải có thời gian, không thể áp đặt, với lại ngoài cán bộ trong huyện có cổ phần, rất có thể còn có thế lực xã hội đen nhúng tay vào, nói cách khác là vụ án chết người do thuốc pháo nổ là một ví dụ.
– Thế lực xã hội đen?

Trọng Hải ngồi trầm ngâm, xã hội đen tại huyện Hải Dương, ý nói của Hồ Giai Giai nhắm vào ai ông cũng biết, thế lực này còn có ai khác nữa, nhưng làm cho Trọng Hải khó hiểu, nếu như là Trịnh Tam Gia đứng sau lưng vụ án này, vậy là hắn ta cũng không biết Cổ Thành Lượng là cháu trai của phó bí thư thành ủy thành phố Bạch Sơn? Đây chẳng khác gì là gây tai hoạ cho cha của mình sao?

Việc này khá là quái dị ah .

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!