Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

1937

-Như thế nào các người lại không có liên hệ qua chứ?

Lâm Xuân Hiểu giống như cười mà không phải cười hỏi.

-Không có việc gì thì liên hệ với hắn làm chi, hơn nữa, hắn cũng đã có nữ nhân, em sợ tạo thành hiểu lầm, đến lúc đó lại xảy ra chuyện lớn.

La Gia Nghi gỡ mình tóc rối trên trán, đây là một thói quen, cũng là một loại che giấu lúng túng, nhưng mà làm sao có thể qua được ánh mắt Lâm Xuân Hiểu.

-Hừ …. nghĩ một đằng nói một nẻo, hắn cứu được mạng của em, cho dù là không nói lấy thân báo đáp, ít nhất cũng không có thể lạnh lùng vô tình như vậy ..

Lâm Xuân Hiểu bĩu môi nói ra.

-Dừng lại, nói nữa là em đi đấy ...

La Gia Nghi không muốn nhắc đến vấn đề này, vì vậy cứ uy hϊếp nói.

-Hảo hảo, không nói nữa…. không nói nữa…

-Như thế nào em vừa vào là đã nghe “ không nói nữa đâu “, xem ra đang nói náo nhiệt như vậy, nói ra nghe để em cùng cao hứng với hai người một cái.
Hai nàng đang vui cười, thì Đinh Trường Sinh đi đến.

Một nàng trước kia là lãnh đạo, một nàng là con gái của lãnh đạo trước kia, Đinh Trường Sinh nhìn xem hai người, Lâm Xuân Hiểu xinh đẹp mặt cười, bộ ngực sữa cao ngất cùng cặp đùi thon dài đùi ngọc, hắn thưởng thức thành thục cục trưởng tài chính xinh đẹp, nàng hôm nay thân mặc cái váy màu đen trang phục công sở, vẫn như cũ, không che lấp được mạn diệu dáng người của nàng, bộ ngực sữa cao ngất phình căng lên trong cái áo sơ mi trắng, thân hình lồi lõm có hứng thú, đẫy đà gợi cảm, mặt phấn hàm xuân, lộ ra phong vận thành thục mê người, còn La Gia Nghi tuy rằng mặc váy dài dài, cũng không thể che giấu thân hình ngạo nhân nàng, cái mông đẹp rất tròn hình thành một đường cong mỹ diệu, mái tóc dài xinh đẹp khiến khuôn mặt tiếu lệ nàng càng lộ vẻ quyến rũ. nghiễm nhiên là một bức hoa tỷ muội bộ dạng, trong đầu của Đinh Trường Sinh chợt hiện lên hình ảnh xấu xa trước mắt, hai nàng đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ vừa vui đùa, vừa đang bú ɭϊếʍ ƈôи ŧɦịŧ to của hắn…ạch….
-Trường Sinh, lúc này đã đến trong tỉnh làm đại lãnh đạo, chắc không đem Hồ Châu nhìn ở trong mắt rồi … .

Lâm Xuân Hiểu đứng lên cùng Đinh Trường Sinh nắm tay, nói đùa.

-Em đây không phải đã đến đây sao? Phải đến ra mắt người ở Hồ Châu này…

Đinh Trường Sinh mỉm cười cùng La Gia Nghi, rồi ngồi xuống, nói ra.

-Này…đừng có nói như vậy, lấy thân phận bây giờ của em, lúc này bất chợt đến đây, không biết bao nhiêu người buổi tối ngủ không ngon đây.

Lâm Xuân Hiểu nói đùa.

-Trong nội tâm chỉ cần không có quỷ, nếu không muốn ngủ cũng không được, em đến đây cũng không phải là đến ăn thịt người đấy, em chỉ là đến nhìn xem một chút tình hình mà thôi.

Đinh Trường Sinh cho mình rót một chén trà, uống một hơi cạn sạch, nói ra.

-Được rồi, chị cũng không hỏi đến công việc của em, hỏi đến thì lại vi phạm kỷ luật đúng không..À…La bí thư cũng biết em đến rồi, rút chút ít thời gian đi gặp La bí thư đi.
Lâm Xuân Hiểu cái này liền nói đến chuyện này, làm cho Đinh Trường Sinh có chút không kịp đáp ứng.

Thế nhưng đây là mưu kế của Lâm Xuân Hiểu, hơn nữa còn là đang tại trước mặt La Gia Nghi nói chuyện này, nếu Đinh Trường Sinh đáp ứng, như vậy Đinh Trường Sinh không đi cũng không được, còn nếu Đinh Trường Sinh nói không muốn đi, đang tại trước mặt La Gia Nghi , cũng là khó mở miệng nói ra..

Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua Lâm Xuân Hiểu, giờ mới hiểu được, mình hôm nay coi như là bị nhốt trong hầm rồi.

-Đương nhiên, em đã đến Hồ Châu mà không đến thăm lãnh đạo, thì coi làm sao được, lA bí thư đối với em rất chiếu cố, về điều này, trong nội tâm của em làm sao có thể quên được đây.

Đinh Trường Sinh cảm thấy, nếu như không tránh thoát được, còn chi bằng thở mạnh một chút, thật sự là nam nhân làm như vậy tại trước mặt nữ nhân thì rất dễ dàng phạm sai lầm, thế nhưng là có đôi khi chính là như vậy, biết rõ là sai lầm, nhưng lại không thể không chấp nhận điều này…
-Ừ, như vậy cũng tốt, chị cùng bà chủ quán của nơi này rất quen thuộc, để chị ra ngoài gọi mấy móm thức ăn, hai người trò chuyện đi.. .

Lâm Xuân Hiểu hoàn thành nhiệm vụ của mình, còn nhớ thay La Gia Nghi tranh thủ một chút thời gian, tuy rằng La Gia Nghi cảm thấy Lâm Xuân Hiểu làm như vậy rất buồn cười, nhưng mà trong lòng vẫn là cảm kích đấy.

Đinh Trường Sinh cùng La Gia Nghi nhìn nhau, lúng túng nở nụ cười.

-Chị nói trước đi..

-Em nói trước đi…

Như vậy ăn ý, quả thực là không có cách nào khác để bắt đầu câu chuyện rồi, vì vậy, lúc này đây Đinh Trường Sinh chỉ là cười cười, không mở miệng nói chuyện.

-Lân này, em đến đây trong bao lâu?

Cuối cùng, La Gia Nghi xác định Đinh Trường Sinh sẽ không nói chuyện trước, mới mở miệng hỏi.

-Cũng không biết, để nhìn xem tình huống thế nào cái đã, em đến đây chỉ là dò xét, coi như là làm theo phép tắc đi.
Đinh Trường Sinh giải thích nói.

-Còn chị, gần nhất sinh hoạt có tốt hơn không?

Đinh Trường Sinh lại hỏi.

-Um..chị vẫn là như vậy, chuyện của công ty cũng đủ chiếm hết thồi gian rồi, hơn nữa sức cạnh tranh cũng rất kịch liệt, tóm lại chỉ có chuyện hư hỏng là có một đống lớn …

. La Gia Nghi cười cười, nói ra.

-Đúng vậy a, mỗi người đều có một đống lớn chuyện hư hỏng, đây là sinh hoạt mà..

-Ừ, đúng rồi, để chị nói trước nhé, lát nữa nếu cùng chị Lâm nói chuyện phiếm, đừng có nhắc đến chuyện trong nhà nàng, gần đây nàng đang phiền lắm .

La Gia Nghi nhìn nhìn ngoài cửa, rất bát quái nói.

-Trong nhà chị Lâm thì còncó chuyện gì, không phải bọn họ đã ly hôn rồi sao?

Đinh Trường Sinh nghi vấn nói.

-Ài, nếu gặp phải loại người vô sỉ thì ngăn không được, nàng đã ly hôn, nhưng mà chồng trước của nàng lại muốn quay trở về cùng nàng phục hôn, nàng không chịu, hơn nữa càng thêm quá phận chính là, chồng trước của nàng ở nước ngoài cũng đã có nhiều người đàn bà.
La Gia Nghi sợ nói đang nói thì Lâm Xuân Hiểu quay trở về, vì vậy cứ nhìn chằm chằm vào cửa ra vào, nhỏ giọng đối với Đinh Trường Sinh.

-Vậu…vậy là sao?

Đinh Trường Sinh có chút nghi ngờ.

-Chồng trước của nàng lấy con gái của một tù trưởng bộ tộc, vì vậy cùng Lâm tỷ ly hôn liền xuất ngoại định cư rồi, hiện tại xem như là người ngoại quốc, thế nhưng là cái bộ tộc kia lại cho phép đa thê đấy, mà hắn thì như là muốn quay về trong nước kinh doanh buôn bán, còn chị Lâm hiện tại nói như thế nào ở trong nước so ra với hắn là có quan hệ gần, cho nên lúc này mới vô liêm sỉ lại muốn một lần nữa cùng chị Lâm tái hôn, hơn nữa con gái cũng đã theo cha ra nước ngoài, cô gái kia bởi vì được chồng trước nàng dụ dỗ, hiện tại mỗi ngày đều gọi điện thoại về cho chị Lâm mặc dù nàng đang công tác, làm nàng phiền chết luôn rồi, xuỵt…..nàng đã trở về, không nói nữa…
La Gia Nghi đã nghe được trong hành lang tiếng bước chân, lập tức không nói gì nữa.

La Gia Nghi ra vẻ không quản đến, nhưng mà Đinh Trường Sinh lại nhìn chằm chằm vào Lâm Xuân Hiểu.

-Làm gì mà nhìn chị như vây?

Lâm Xuân Hiểu hơi đỏ mặt hỏi, nàng có cảm giác như là ánh mắt của hắn lột tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nàng ra vậy…

-A, không có việc gì, chính là muốn hỏi chị gôi thức ăn chưa, em còn chưa ăn cơm nữa, đang đói bụng..

Đinh Trường Sinh bịa chuyện nói.

-Chị đã gọi rồi, họ lập tức mang thức ăn lên …...

Lâm Xuân Hiểu nói ra.

Nhưng mà nói còn chưa nói dứt lời, điện thoại di động của nàng liền vang lên, cầm lên nhìn qua lại là con gái của mình gọi tới, vì vậy liền tiếp thông, hơn nữa còn đứng dậy đi đến ngoài cửa.

-Này, con gái… có chuyện gì vậy, bên kia trời đã sáng rồi sao?
-Mẹ, con đã đến Hồ Châu rồi, mẹ đang ở đâu, con đến gặp mẹ, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm .

-Ách, mẹ đang ở bên ngoài ăn cơm, nếu không con về nhà đ, đợi mẹ…

-Không được, con nhớ mẹ lắm, muốn lập tức nhìn thấy mẹ đây này .

Con gái nàng làm nũng nói.

-Vậy được rồi, đón xe taxi đến tiệm cơm này đi, để mẹ đem địa chỉ gửi cho con..

Lâm Xuân Hiểu bất đắc dĩ nói.

Trở lại gian phòng, Lâm Xuân Hiểu xin lỗi nói.

-Trường Sinh, con gái của chị đột nhiên trở về, hai người ăn đi, chị chắc phải đi trước một bước rồi .

-A, vậy thì thật là tốt …cùng một chỗ ăn luôn đi, hơn nữa, em còn chưa thấy qua con gái của chị, nhiều người cũng thêm náo nhiệt…

Đinh Trường Sinh nói ra.

-Đúng vậy, chị Lâm, chúng ta cùng một chỗ ăn đi, cũng không phải là ngoại nhân mà…

La Gia Nghi cũng nói.
-Um….vậy được rồ .

Qua hơn mười phút sau, Lâm Xuân Hiểu điện thoại vang lên, nhìn qua con gái đánh tới, nàng cũng đã đến tiệm cơm rồi, nhưng mà tìm không thấy gian phòng, Lâm Xuân Hiểu cao hứng đi ra ngoài tiếp, nhưng mà vừa đẩy cửa ra đã đến trong hành lang, sắc mặt lúc quay lại, trở nên vô cùng khó coi, điều này làm cho Đinh Trường Sinh cùng La Gia Nghi trong phòng cũng không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì..

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!