Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

1783.

Đêm, thành thị tạm thời quên đi tiếng động ầm ỉ ban ngày, trước nhà của Đinh Trường Sinh có ban công để hai cái ghế dựa bằng mây, giữa trung gian là một cái bàn trà bình thường nhỏ, hắn và Đỗ Sơn Khôi mỗi người cầm lấy một chai bia ướp lạnh, đang trao đổi về việc Đỗ Sơn Khôi sắp mang theo vợ của Mã Kiều Tam đi đến ngục giam Thanh Hải

-Tất cả đồ vật em đều chuẩn bị xong, lát nữa anh cầm lấy, vợ của người ta còn mang theo đứa bé, trên đường chiếu cố tốt cho người ta, bất quá, đừng có đè người ta ra chiếu cố trên giường là được..

Đinh Trường Sinh nói đùa.

-Trường Sinh, cậu còn không biết tôi sao? Tôi là hạng người như vậy à?

Đỗ Sơn Khôi bất mãn nói.

-Ha ha, em biết rõ anh không phải là người như vậy, chỉ là chỉ đùa một chút thôi, anh nhớ quyển sách kia phải bảo vệ thật tốt, nhất định phải đưa đến tân tay của Mã Kiều Tam, đợi đến lúc vợ của Mã Kiều Tam hội kiến xong, anh nhìn xem có thể cùng với người trong ngục giam tạo dựng quan hệ, nếu được như vậy thì cũng thuận tiện thêm chút, đừng có tiếc tiền, không đủ tiền thì cứ nói với em, bỏ ra bao nhiêu lúc trở về nói cho em biết.
Đinh Trường Sinh dặn dò.

Tuy rằng Đỗ Sơn Khôi làm việc thì hắn yên tâm, nhưng mà hắn không biết Lâm Nhất Đạo hiện tại có còn chằm chằm ngó tới Kỳ Phượng Trúc nữa không? Còn có chuyện là Kỳ Phượng Trúc có tín nhiệm Mã Kiều Tam hay không, bởi vì nếu một khi chuyện này bại lộ, thì không còn có con đường sống để vãn hồi, hơn nữa khả năng còn gặp phải phiền toái càng lớn hơn nữa, hắn không thể không suy tính chu đáo một chút.

-Tôi đã biết, có gì sẽ liên hệ với cậu .

Đỗ Sơn Khôi gật gật đầu nói.

Đinh Trường Sinh còn muốn tiếp tục dặn dò Đỗ Sơn Khôi thêm vài câu, thì điện thoại vang lên, vì vậy Đinh Trường Sinh đứng dậy cầm điện thoại nghe.

Hắn không nghĩ tới điện thoại gọi tới chính là Hoa Cẩm Thành, trong nội tâm lộp bộp một cái, hắn còn tưởng rằng Cảnh Trường Văn đã tìm được kẽ hở của Hoa Cẩm Thành, đối với ông ta hạ thủ rồi, trong nội tâm cảm thấy bực mình, mình đã dặn dò Hoa Cẩm Thành nhiều lần, trong khoảng thời gian này nhất định phải vô cùng cẩn thận..
-Này, chú Hoa, chuyện gì vậy?

-Đinh chủ nhiệm, tôi muốn gặp cậu, có chút việc gấp .

Hoa Cẩm Thành tại trong điện thoại ấp úng nói.

Đinh Trường Sinh vừa nghe liền hiểu, bởi vì trong điện thoại bất tiện nói, do Hoa Cẩm Thành vẫn luôn bị Cảnh Trường Văn nhìn chằm chằm, Đinh Trường Sinh cũng đã từng dặn dò Hoa Cẩm Thành, có việc gì thì để gặp mặt hãy nói..

Bất đắc dĩ, Đinh Trường Sinh buổi tối đành lại phải đi ra ngoài một chuyến, quay trở lại trên ban công, Đinh Trường Sinh lại đem sự tình dặn dò Đỗ Sơn Khôi một lần nữa, sau đó hai người đi ra cửa, Đỗ Sơn Khôi đi về nhà, còn Đinh Trường Sinh thì đi gặp Hoa Cẩm Thành.

Hoa Cẩm Thành vẫn luôn tránh tại trong nhà mình, ngoài cổng lớn không bước ra một bước, Đinh Trường Sinh nửa đêm phải chạy xe đến nhà của ông ta, đến lúc Đinh Trường Sinh đi đến trong nhà của lão, thì chứng kiến Hoa Cẩm Thành trước hiên nhà đang không ngừng đi qua đi lại vẻ lo lắng, xem ra là thật sự có chuyện rồi.
-Ai ui…. Đinh chủ nhiệm, co chuyện gấp rút, chết tôi rồi.

Không đợi Đinh Trường Sinh dừng hẳn xe, Hoa Cẩm Thành một bước đi lên kéo ra cửa xe Đinh Trường Sinh nói.

-Chú Hoa, đến cùng xảy ra chuyện gì, Cảnh Trường Văn lại tới tìm chú gây phiền toái à.

Đinh Trường Sinh hỏi.

Hoa Cẩm Thành nhìn chung quanh, chỉ vào cách đó không xa căn phòng lớn, ý bảo Đinh Trường Sinh đi vào hãy nói, hiện tại Hoa Cẩm Thành có chút thần hồn nát thần tính, trong nhà mà cũng có cảm giác không an toàn.

Hai người bước vào phòng khách, Hoa Cẩm Thành lúc này mới thở dài một hơi, chờ Đinh Trường Sinh sau khi ngồi xuống, hỏi:

-Đinh chủ nhiệm, tôi muốn hỏi thăm cậu chuyện này, nghe nói Quan Nhất Sơn chủ tịch HĐND phụ trách bên nhân sự và an sinh của khu Tân Hồ mới bị bắt, có chuyện này sao?

-Làm sao chú biết?
Đinh Trường Sinh ngạc nhiên hỏi, trong nội tâm thầm mắng Trần Đông làm việc không nghiêm mật, như thế nào chuyện này lại nhanh như vậy đã bị người biết, nếu như Hoa Cẩm Thành đã biết, vậy thì có nghĩa là việc này không phải là tin đồn, tuy rằng ai cũng có các con đường riêng thông tin của mình, nhưng mình cùng Trần Đông gặp mặt cũng chỉ là mới hôm trước mà thôi, mà đêm nay Hoa Cẩm Thành đã biết, tin tức này tốc độ rất nhanh a.

- Đinh chủ nhiệm, nói như vậy đây là sự thật à?

Hoa Cẩm Thành vẻ mặt uể oải hỏi.

-Chú Hoa, có chuyện gì định lừa dối cháu đây.

Đinh Trường Sinh cười cười nói.

-Ui trời… giờ tôi làm gì có thời gian mà lừa dối cậu chứ, tôi chỉ muốn chứng thực mà thôi.

Hoa Cẩm Thành nói.

-Vậy là chú cùng Quan Nhất Sơn có quan hệ lợi lợi ích?

Đinh Trường Sinh sắc mặt lập tức liền thay đổi, Hoa Cẩm Thành gấp thành thành dạng này, xem ra việc này không phải là chuyện nhỏ rồi.
-Đinh chủ nhiệm, việc này đừng có trách tôi, tôi thì không có con cái, nên có đứa cháu gái là con của em trai tôi, nó muốn có được công tác biên chế trong cơ quan nhà nước để ổn định kiếm cơm ăn, tôi tuy rằng cùng người trong chính quyền cũng có nhận thức, nhưng mà cũng phải dùng tiền để chạy, có người liền giới thiệu đến Quan Nhất Sơn, vì vậy đưa tiền cho hắn, hắn giải quyết đem cháu gái của tôi đưa vào biên chế rồi, cậu nói xem, bây giờ Quan Nhất Sơn đã bị bắt, sợ là hắn ở bên trong loạn cắn a.

Hoa Cẩm Thành lo lắng nói ra.

-Chu đưa bao nhiêu tiền ?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Hai mươi vạn.

Hoa Cẩm Thành đối mặt ánh mắt lạnh lùng của Đinh Trường Sinh, nên phải nói thật ..

-Con bà nó, hai mươi vạn mua cái biên chế, chú nghĩ như thế nào đấy, có tiền mà không biết chỗ để xài tiền hay sao?
Đinh Trường Sinh kêu lên.

-Ài, thật ra chuyện này cũng đáng giá mà, hai mươi vạn mà có được một sự nghiệp biên chế, qua ba bốn thì đã lấy lại vốn rồi, mấu chốt là cái công việc này đảm bảo thu hoạch dù hạn hay lụt, không giống như là việc buôn bán của chúng ta đấy, hôm nay nhìn thấy vàng bạc chất đầy phòng, đêm mai tiếp theo làm ăn thua lỗ thì hết sạch vốn đấy, cũng như tôi hiện tại bây giờ, đang bị người nhìn chằm chằm vào, cái tư vị này không dễ chịu chút nào a…

Hoa Cẩm Thành nói tất cả đều là lời nói thật, hơn nữa bây giờ lãnh đạo nào cũng có trong tay chỉ tiêu linh hoạt, nếu không phải sắp xếp công việc cho con cái của mình, thì cũng an bài công việc cho con cái cấp lãnh đạo cao hơn, hoặc là sắp xếp công việc cho con cái lẫn nhau…

Đinh Trường Sinh trợn mắt há hốc mồm, theo đạo lý mà nói, Hoa Cẩm Thành nói rất đúng không sai, sự thật đúng là như thế.
-Vậy chú đưa tiền mặt hay là chuyển khoản?

Đinh Trường Sinh uể oải hỏi, trách không được Trần Đông nói nếu bắt Quan Nhất Sơn, Hồ Châu sẽ không biết có bao nhiêu cán bộ buổi tối ngủ không yên, xem ra cũng không đơn thuần chỉ là cán bộ a, dạng người giống như Hoa Cẩm Thành khẳng định cũng có không ít đấy.

-Bây giờ đâu có dùng cách đưa tiền ngu ngốc như vậy nữa chứ? Mà nếu có muốn đưa tiền, cũng không có ai dám thu đâu, tôi là thông qua bên pháp viện để tiễn đưa đấy, do đó nếu việc Quan Nhất Sơn có đổ bể ra, chỉ cần là tôi không thừa nhận, thì chắc hẳn không thành vấn đề, chỉ là, nhưng trong lòng tôi vẫn có chút lo lắng, nên muốn gặp cậu, hỏi thăm cho được an tâm .

Hoa Cẩm Thành nói ra.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!