Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Bây giờ là ban ngày, bên ngoài nắng ráo sáng sủa vô cùng, có thể nói đây là một thời tiết khá tốt, nhưng đáng tiếc Hoa Cẩm Thành không nhìn thấy được .


Hoa Cẩm Thành lúc này không có khái niệm thời gian, bởi vì gian phòng mặc dù không nhỏ, nhưng lại không có cửa sổ, nên nhìn không tới tình cảnh bên ngoài, chỉ có một cái ghế, đó là chuẩn bị cho ông.


Thiết kế cái ghế cố định trên sàn nhà, hình như là hàn dính lại, có hai thành ghế, khi ông ngồi lên, thì liền bị còng tay lại trên hai bên thành ghế đó, lúc mới bắt đầu thì cũng không có cảm giác gì, nhưng lâu dần về sau, cái tư thế ngồi im như thế này làm cho rất khó chịu rồi.


Cái này cũng chưa hết, khó chịu nhất là trên đầu cái đèn chiếu sáng trên đầu, ông không dám ngẩng đầu nhìn lên vì quá chướng mắt, cảm nhận được nhiệt độ mà nói, thì cái đèn chiếu sáng này cách đỉnh đầu của mình hẳn không quá xa, ttự như hời khắc đều có một loại cảm giác đỉnh đầu mình bị nướng vậy.

Khí trời bây giờ vốn là rất nóng rồi, trong phòng thì càng thêm nóng bức, nhân viên tra hỏi thì một giờ đổi một người, bọn họ thì còn có quạt, nhưng Hoa Cẩm Thành thì không cái đãi ngộ này, trong phòng oi bức, rất nhanh mồ hôi của ông đổ đầm đìa .


Đây là vừa mới tiến vào, thì còn có đổ mồ hôi, nhưng trãi qua sau mấy tiếng đồng hồ, mồ hôi cũng không còn có để chảy, môi miệng bắt đầu phát khô, khát vọng nhất đó là có thể được uống nước, bình thường mấy trăm khối tiền mua một lạng trà Long Tỉnh ông mua cũng không cần liếc nhìn nhìn, nhưng bây giờ chỉ cần là nước lọc uống, thì sẽ là nước uống ngon nhất của nhân gian.


Để phá vỡ ý chí buộc phải cung khai, trong phòng mở ra sẵn một cái vòi nước, nhưng chốt mở chỉ hở ra một chút, để nước nhiểu xuống tí tách, không nhanh cũng không chậm, còn làm gia tăng hiệu quả, phía dưới vòi nước đặt một cái bồn sắt nhỏ, tạo cho mỗi một giọt nước đều có thể phát ra tiếng động, mà cái âm thanh nhỏ giọt tí tách trong chậu nước sẽ gõ vào bên trong trái tim của Hoa Cẩm Thành.

-Có nói hay không, nói ra thì có thể được uống nước, ông đã đến cái tuổi này rồi, còn gượng chống đễ làm gì?


-Muốn tôi nói cái gì đây?


Hoa Cẩm Thành nhấp môi, hỏi.


-Hoa Cẩm Thành, tại đây không phải Hồ Châu, mà là Bạch Sơn, ở Hồ Châu thì ông còn có ô dù, tại đây thì không ai với tới đâu, nói thật cho ông biết, tôi gọi là Cảnh Trường Văn, là người từ trên văn phòng tỉnh đấy, vụ án của ông là do tôi phụ trách, ông ngồi tù hay là trở về nhà, hoàn toàn là do tôi quyết định, như thế nào đây?


-Cảnh quan, đến cùng tôi phạm tội gì chứ? Các ông đang muốn cái gì?


Hoa Cẩm Thành thấy thân thể mình rất khó chịu, nhưng cũng hết cách rồi, chỉ đành cứng rắn chịu đựng .


-Hoa Cẩm Thành, nói đi, ông và Đinh Trường Sinh đến cùng là có mối quan hệ như thế nào, nghe nói trong tay ông cầm không ít công trình từ hắn, có chuyện này hay không?

Cảnh Trường Văn vỗ bàn một cái hỏi.


- Cảnh quan, tôi biết ông muốn gì, có phải là ông muốn tôi tố giác Đinh Trường Sinh, nói hắn tham ô hoặc là nhận hối lộ phải không?


Hoa Cẩm Thành con ngươi đảo một vòng hỏi.


-Đừng có nói khó nghe như vậy, tôi muốn nghe là lời thật, ông không cần kéo vào chuyện khác, ông chung cho Đinh Trường Sinh bao nhiêu tiền? Đưa tiền ở nơi đâu? Chuyện này chúng tôi nắm giữ không ít bằng chứng, bằng không Đinh Trường Sinh lấy tiền ở đâu ra mà cặp kè với những người đàn bà kia , lấy tiền ở đâu ra mà có xe sang?


Cảnh Trường Văn nhận định Hoa Cẩm Thành cùng Đinh Trường Sinh tầm đó nhất định là có cấu kết .


Tuy nhiên là chỉ thẩm vấn tội phạm hiềm nghi, nhưng cũng không có cách nào khác, vụ án này là do chính La Đông Thu tự mình ra mặt chào hỏi đấy, vô luận như thế nào cũng phải đem Đinh Trường Sinh đưa lên giàn hỏa ..

Con việc đối phó với Hoa Cẩm Thành là vì Hoa Cẩm Thành ngăn cản con đường tài lộ của hắn, đem Đinh Trường Sinh đưa lên giàn hỏa là vì Đinh Trường Sinh đáng chết, đây là chính miệng Tương Hải Dương nói, tuy bọn hắn rất muốn diệt trừ Đinh Trường Sinh, nhưng không biết là bởi vì Đinh Trường Sinh vận khí tốt hay là bởi vì Đinh Trường Sinh quá lợi hại, đã mấy lần hành động đều bị thất bại, bọn hắn cũng có lo lắng một khi thật sự chọc giận đến Đinh Trường Sinh, thằng này chơi trò cá chết thì lưới rách thì cũng là cùng nhau gặp phiền phức..


-Cảnh quan muốn gì thì cứ viết đi, ông viết tôi ký tên, cho tôi chút nước uống , tôi có chút khó chịu, uống xong thì tôi sẽ nói.


Hoa Cẩm Thành đúng là cảm thấy thân thể rất là khó chịu mệt mỏi, càng thêm mấu chốt vâng, niên kỷ của ông không nhỏ, hơn nữa những năm qua đã bị tửu sắc móc rỗng thân thể, bình thường đều là tổ yến, vây cá hầu hạ phục vụ, trà không rời miệng ..

Ông chợt thấy ngực của mình rất khó chịu, cho nên muốn uống chút nước để dằn xuống một chút..


Cảnh Trường Văn liếc mắt, nhân viên cảnh sát bên cạnh liền đứng lên đi lấy một cái ly giấy, tại vòi nước lấy nước đưa cho Hoa Cẩm Thành uống, nhưng khi nhân viên cảnh sát vừa mới quay người, chỉ nghe thấy ly nước bạch một tiếng rơi trên đất, hắn vội quay trở lại xem, thì thấy Hoa Cẩm Thành đầu đã cúi xuống, thân thể đang không ngừng run rẩy, hình như là rất thống khổ vậy..


-Cảnh đội trưởng, anh xem một chút.


Nhân viên cảnh sát vội vàng kêu Cảnh Trường Văn.


Cảnh Trường Văn đương nhiên cũng nhìn thấy màn này, nhưng hắn không có vội phản ứng, mà là đứng dậy đến bên người Hoa Cẩm Thành, nâng lên cái cằm của ông quan sát nhìn nhìn, đến lúc này mới phát hiện sự tình không đúng, quát to:

-Mau kêu người, gọi cấp cứu, lão này đã xảy ra chuyện gì, nhanh lên.


Động tĩnh lớn như vậy, lúc này là bốn giờ chiều, cục công an vẫn chưa có tan tầm, xe cấp cứu chạy đến cửa phòng thẩm vấn, Hoa Cẩm Thành được đưa lên xe cứu thương ..


Kha Tử Hoa đứng ở trên lầu của cục công an thành phố Bạch Sơn, nhìn thấy hết thảy, liền gọi cho một cảnh sát thân tín, bảo hắn đi theo đến bệnh viện, có chuyện gì thì kịp thời thông báo hắn .


Sau đó Kha Tử Hoa lại điện thoại cho Thành Công, nói chuyện điện thoại xong mới nhìn thấy Cảnh Trường Văn thở hổn hển từ trong đi ra, lái xe ra khỏi cục công an, nhưng Kha Tử Hoa cũng không có để cho dễ dàng như vậy, liền mở cửa đi đến phòng làm việc của Tào Kiến Dân cục trưởng công an thành phố.


-Tào cục trưởng, đã xảy ra chuyện lớn, người mà trên văn phòng tỉnh mang đến đã bị đưa đến bệnh viện, không rõ sống chết ra sao ah.

-Chuyện này cùng chúng ta đâu có quan hệ gì?


Tào Kiến Dân hỏi ngược lại .


-Cục trưởng, ta biết ngay là ông sẽ nói như vậy, mặc dù chuyện này là do người trên tỉnh phụ trách, nhưng người bị bắt là người của chúng ta mang từ Hồ Châu tới đây, nếu là chết đi, thì ai sẽ chịu trách nhiệm đây?


-Nói nhảm, đương nhiên là người trên tỉnh chịu trách nhiệm đấy, chúng ta đâu có quan hệ gì?


Tào Kiến Dân nhíu mày hỏi, hắn cũng dần dần nghe thấy được một loại hương vị không tầm thường rồi.


-Chứng cớ đâu? Vừa rồi tôi nhìn thấy người trên tỉnh đã lái xe đi ra ngoài rồi, không biết là đi đến bệnh viện hay là chạy về trên tỉnh rồi, nếu như người bị bắt này chết đi, người nhà của ông ta không tìm đến chúng ta đầu mối thưa kiện sao?


Kha Tử Hoa e sợ thiên hạ không loạn, nên tiếp tục mồi lửa cho Tào Kiến Dân .. .
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!